hồi chiều ra đứng ngó trời
thiên la địa vỏng mịt mờ bủa vâygió vần se lạnh rủ mây
trời ôm níu đất hè nhau tối sầm
đứng làm chi nữa nơi đây
đi vô cho lẹ kẻo lây nỗi buồn
đất buồn còn có trời thương
mây buồn có gió ghé nương tựa rồi
cây buồn có lá chia đôi
cỏ buồn cứ níu nhau đời cỏ hoa
sương buồn có mái hiên nhà
thu buồn thì có thi ca dỗ buồn
buồn vui chen lấn đời thường
ham vui thì có ham buồn thì không...
chiều 07/11/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét