tháng 7 21, 2013

HẠ HỒNG PHƯỢNG ĐỎ


Trang Thơ này không nằm trong thời biểu danh mục của tháng Bảy.
Là trang đi hoang ngẫu hứng từ những ngày, bất ngờ, bạn cũ rủ nhau về xum họp nhắc nhớ những ngày Trung học…
HƯƠNG TÌNH

 
 em về bông cà phê trắng nõn
phố quen giờ xóa dấu mất rồi
không thấy góc đường xưa đưa đón
nghẹn chiều hoa nắng nhẹ buồn rơi


không thấy tình em chiều tan học
liếc ngó tình anh đợi cuối đường
hồi đó gió mưa buồn mái tóc
bây giờ về lại tóc pha sương
biết anh đi dọc dài sông biển
là ngút trùng khơi lạc góc đường
em về nhúm lại đời đau điếng
ngó bãi bồi xưa đã nhiễu nhương

ngó trang vở cũ tìm không thấy
kỷ niệm bay xa bạt gió ngàn
Thơ tình giấy nõn buồn theo giấy
mực cũng phơi màu bợt tháng năm

em về bụi phấn hoa cay mắt
dụi hoài không thấy lại ngày xưa
góc đường cũng dụi tình lạc mất
chỉ còn đâu đó thoảng hương đưa….
 


CHIA TAY TÌNH HOA BƯỚM
 
chia tay nhau ở ngả ba Thành
ly nước dừa chia em một nửa
tôi đón xe lên vùng Phố Lạnh
em tìm về Phố Bụi ngày xưa

xưa một thời tôi cùng sách vở
cùng em, hai đứa học khác Trường
chung cùng nỗi nhớ chia nỗi nhớ
thầm lặng tình nhau một quảng đường

Phố Bụi dạo này trời trở gió
mây bay vần vụ chớm mùa mưa
tôi đi bỏ lại buồn sách vở
gởi lại cho em ngày tháng xưa

em giữ giùm nghen đừng bỏ rớt
coi như tôi gởi chút quà tình
dẫu biết thời gian rồi phai bợt
em sẽ rồi quên thuở chúng mình

thôi uống đi em đừng buồn nữa
ly nước chia nhau rồi chia xa
em cứ về Phố Bụi ngày xưa
để mặc tôi sông hồ muôn ngả

lát nữa lên xe đừng quày lại
đừng ngó tôi như buổi ban đầu
để mặc tôi sông hồ phiêu giạt
em cứ về Phố Bụi ngày xưa….


NỤ CƯỜI MƯA




 

 

 


mưa chiều rơi tôi ướt vội đường về

em đứng hiên nhà ngó tôi cười nụ
đường trơn trượt tôi cười theo không đủ
chỉ giận nụ cười té ngả chiều mưa

ơi chiều mưa hồi đó của ngày xưa
bỏ lại từ khi tôi xa cố quận
em nhiều năm rồi cảnh đời lận đận
e không còn nhớ lại nụ cười mưa

cả hai đứa lâu rồi không gặp nữa
đường mưa xưa cũng nắng rát khô rồi
tôi bây giờ đường trơn trượt xa xôi
em có hiên nhà ngó mưa tôi cười nụ

thời hoa mộng đã theo dòng mưa lũ
cuốn xô đi mất dấu cả đường về
một thuở em xưa áo trắng tóc thề
một thuở tôi xưa thơ tình giấy nõn…

 

 

 

HOA BƯỚM MỘT THỜI

buổi tôi đi mùa bụi phấn hoa bay
em ở lại ho sật sừ bụi phấn
ngưỡng mộ em thiệt quá nhiều tình cảm
tôi đi rồi em vẫn cứ hò theo

tình tôi đang ngon trớn xuống chân đèo
khi tới đồng bằng tìm hoài không thấy
Phố Bụi ngó lui mờ mịt trời mây
giật mình nhớ đã bỏ tình ở lại
 

thiệt khờ dại như thuở giờ vẫn dại
em đưa tình mà giữ cũng không xong
giờ bước giang hồ trời cao đất rộng
tình yêu đâu chia ấm lạnh dọc đường

em mà biết chắc sẽ buồn vô lượng
tôi cũng hải hà vô số buồn lây
chuyện tình ái nỡ nào quên tới vậy
em bực mình e cũng dứt cơn ho

chợt nhớ lại có nhiều mùa hoa nở
thấy bướm ong dìu dập đậu rồi bay
tình yêu tôi cũng có thời như vậy
lãng mạn gọi là hoa-bướm-tình-yêu

thôi đúng rồi dáng chiều xưa yểu điệu
tôi đuổi theo em tình muốn sật sừ
dấu chân in những con đường tình sử
tình sử gì chỉ nắng bụi bùn trơn

phố thị ngày xưa một thời mới lớn
chuyện tình yêu như hoa bướm học trò
em có thương tôi cũng đừng thương nhớ
rồi có ngày ong bướm cũng vậy thôi !

cứ để tôi bước giang hồ trôi nổi
sách vở trả đời hoa bướm huề nhau
một thuở tình thơ chan đều cố quận
vẫn nhớ em xưa áo trắng tóc thề…
 



 
 




 
 
 
 
MỘT THUỞ VẪY TÌNH
 
buổi tôi đi em chạy theo níu lại
tưởng níu tình, đâu phải, chỉ níu tay
ổ bánh mì xa-xíu-tương-ngọt-ớt-cay
anh cầm đi đường ăn cho đỡ đói

bụng thì ưng mà sao lòng tôi nhói
cầm ổ bánh mì cứ ngó miết em
em vẫn nói cười khi xe rời bến
vẫn vẫy tay tiễn tình tôi ở lại

tình nương lại nhưng tôi thì xa ngái
sông hồ sao không chừa một lối quen
ổ bánh mì chiều cố quận và em
tôi giữ mãi giữ hoài cho nhau đó

lâu lắm rồi lâu trong từng nỗi nhớ
tôi không về tương-ngọt-ớt-cay xưa
cứ để đau lòng ngày nắng ngày mưa
buổi em vẫy tay tiễn tình ở lại

trách cứ gì đâu thời tình thơ dại
chỉ để nhớ thôi chứ chẳng có gì
buổi tình xa đành gặm ổ bánh mì
cho đỡ đói lòng như lời em dặn….



 













 

Không có nhận xét nào: