ta về ngó lại thời quê cũ
mảng sân nhà cỏ úa rêu phong
cái bể-cạn khô rang mùa nóng
giàn su-su đốm lá vàng sưa
Ba ngồi lặng nỗi buồn bỏ mứa
Mạ ngồi nhìn mắt xốn xang bưa
khói nhang bay mổi ngày mổi
thưa
chỉ Mạ với Ba ngồi ngó vói
thằng con đi bỏ nhà trơ trọi
ngó vườn sau sân trước trống
trơn
hồi hắn nhỏ bây chừ hắn lớn
bỏ đi đâu không ngoái quê nhà
ta thiệt lòng nhói đau khôn
ngạ
đổ thừa chi một cuộc bể dâu
dẫu tới đâu rồi lạc về đâu
cũng nhớ mỏi một thời yêu dấu
những thằng bạn Xóm xưa nay
đâu
củ khoai sùng chia nhau cơn
đói
con cá Tràu khét mùi Ngo khói
con Diều bay nặng chỉ đứt dây
những em gái ngày xưa nay đâu
rải ô quan dưới trời Trăng
sáng
dặm phấn tô son thời trở dáng
mơ mình là Cô Bé Lọ Lem
ta về lạ quá một nơi quen
tìm gắt ngày xưa tìm đâu thấy !...
Phòng Văn, khuya 09/01/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét