thương nhau cởi áo cho nhau
về nhà Mẹ hỏi qua cầu áo bay…(ca dao)
hôm qua vẫn nắng giòn tan
hôm nay gian díu mưa lang chạ về
đất trời giờ cũng hùa theo
sớm đi nắng ráo chiều về mưa ơi !
một thời tôi quậy tới trời
giờ xin ghé mé chỗ ngồi thu lu
bể dâu thương hải sật sừ
giang hồ phiêu bạt mỏi nhừ thời gian
may còn em bước chung đàng
vẫn tình đạm bạc đá vàng chia nhau
đi về đâu lạc tới đâu
em xưa vẫn buổi qua cầu áo bay
vốn tôi Thơ thẩn tháng ngày
mình em thọ địch trùng vây
đời thườngkhi lạt muối lúc thiếu đường
buồn vui em vẫn nhún nhường cho Thơ
cảm ân em tự thuở giờ
nén lòng chung chạ với Thơ vì
ngườidắt nhau đi trọn cuộc đời
câu Thơ giành lấn hết lời tình nhau
từ em áo giạt qua cầu
Mạ đâu còn nữa sau ngày áo baycòn tôi ở với em đây
mượn câu lục bát tháng ngày nương nhau
nương nhau một thuở qua cầu
trải dài thương hải bể dâu
vẫn cònmấy mươi năm ngỡ phai son
em son môi vẫn níu giòn dấu xưa
hai mình khăn gói gió đưa
tới nơi xứ lạ buồn tưa quê
nhànghìn trùng sông biển cách xa
tình xưa nay vẫn cứ là ngày xưa
Thơ tôi gội nắng dầm mưa
vẫn vần lục bát qua cầu áo
bayáo theo tới tận phương này
cởi cho gió lộng gió bay gọi tình….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét