tháng 8 30, 2012

TÀN PHAI MÙA DẾ


Chiều nay nhận được email của bạn đọc, ngoài mấy lời thăm hỏi dạo đầu, là phần nội dung chính :
“ Xin gởi đến anh vài thực đơn không mấy vui :
- Dế chiên bột.
- Dế nướng.
- Dế rang muối ớt.
- Dế kho tộ cơm niêu.
- Chả giò dế.
- Dế chiên giòn.
- Dế lột xác chiên bột.
- Dế sữa chiên bơ.
- Dế cuốn thịt ba rọi nướng.
- Dế kho tiêu.
- Gỏi dế với cóc xanh và xoài xanh.
- Dế cháy tỏi.
- Dế chiên trứng cút…
và còn nhiều món nữa mà đau lòng quá phải ngưng ngang…
Không biết những con dế của anh, của tôi, của một thời thơ ấu có qua được mùa dế đá hay đang trong chảo trong nồi !...
Chắc cũng vì cuộc sống khó khăn nên mới nên nổi vậy !. Tôi thà đói khát nhịn thèm chắc cũng không, không bao giờ, ghé miếng tuổi thơ đâu !
Cám ơn anh, qua thơ văn, đã cho tôi tìm lại phút giây xưa….”


Ông bạn này vào đề phát hỏa với hàng dọc thực đơn dành cho Dế khiến tôi cũng tá-hỏa-tam-tinh, lòng hụt hẫng chơi vơi. Buồn đau nhói quá !
Tôi cũng như bạn, làm sao mà ghé miếng tuổi thơ cho đặng !
Đọc email của bạn nhiều lần, lên gô gồ thấy y lời bạn nói. Tôi mất ngủ một đêm. Ngặt nổi đêm khuya sương nghe tiếng Dế lại thêm trẳn trọc.
Nằm thức gần trọn đêm lại nhẩm câu Thơ, nhẩm Thơ là không ghi trên giấy không gỏ máy, chỉ nhớ thầm.
Bài Thơ này tôi sẽ gởi cho bạn, người bạn ( tôi nghĩ cũng có một thời ) đã từng thức sớm đội sương đi rình hang Dế, đào Dế, nuôi Dế, đá Dế, cười vui khi Dế thắng, buồn ( không biết là có khóc ròng như tôi không) khi Dế ê càng thua chạy dài dài…
(những câu chữ ngắn gọn chỉ có người yêu Dế mới hiểu, người chưa từng có một thời với Dế thì chỉ bình tâm háo hức gọi một dĩa…)

GIẬT MÌNH CON DẾ NẲM TRONG CHẢO

hôm qua tôi nằm trằn trọc lắng nghe tiếng dế xót lòng nghe gió mùa xưa lồng lộng trôi giạt mảng trời ấu thơ.

mảng trời có con dế nhỏ bình an giữa nhúm cỏ xanh dế ơi ăn nhiều cho mạnh mai còn đọ sức đọ càng.

những con dế lửa dế than gáy ran một thời tiểu học còn nhớ nhiều lần tôi khóc khi nhìn con dế nằm đơ.

con dế viết lại trong Thơ nhẹ nhàng hơn con dế đá đau lòng nói chi cho ngạ khi nâng con dế sứt càng.

còn nghe tiếng cười chiến thắng nghe thêm tiếng gáy râm ran tôi nghẹn nỗi buồn vô hạn người thua dế bại xuội lơ.

những con dế ngày ấu thơ níu nhau kỷ niệm trong đời đôi khi có khi sầu muộn miên man nhớ lại bớt sầu.

dù đi đâu lạc về đâu vẫn rưng rưng mùa đá dế vẫn giữ hương tình quê Mẹ mùa ơi mùa dế ngày xưa.

đường xa bỏ lại nắng mưa e bợt phai rồi lối cũ ngày thơ lâu rồi cất giú tới giờ lòng cứ ngẩn ngơ.

cố quên mà sao cứ nhớ vẫn còn chưa hết ngỡ ngàng con dế bình an trong hang giờ đây vô nồi vô chảo.

dẫu khó khăn đời cơm áo nỡ nào xóa dấu tuổi thơ lửa than đốt cháy ước mơ
thiệt lòng tôi đau xót lắm.

đi xa lâu rồi gởi gắm rưng rưng nỗi nhớ quê nhà tuổi thơ có con dế đá đâu phải con dế chiên giòn….

30/08/2012

















Không có nhận xét nào: