tháng 6 20, 2012
THẦM LẶNG MỘT CHIỀU
khi nắng chiều rớt xuống chỗ hôm qua
sao không thấy ai thường ngồi ngó nắng
chỉ khoảnh gió chỉ mảng mây thầm lặng
cây lá cũng rồi thè thẹ chờ đêm
ta chiều nay dưng bỏ lửng thói quen
không dáng ngồi chiều chan tình với nắng
chiều lảng đảng níu mây buồn rũ dáng
trôi giạt đêm hụt hẫng một chỗ ngồi
nếu không dáng ngồi nắng đừng thèm đợi
gió cũng dịu dàng đừng nổi xôn xao
chiều lặng đứng giữa mây trời nhốn nháo
ngó ngoảnh làm chi một dáng chiều ngồi !
có ngồi đây cũng sầu lắng chiều đời
ta giả làm lơ không ngồi thêm nữa
cứ bỏ mặc cho dáng chiều lần lựa
trôi lửng qua như ngày tháng rồi qua !
dáng chiều trời dáng chiều đời quen, lạ
chẳng lạ gì đâu quen một dáng chiều
mây giạt về non nắng rồi tắt điếng
đêm mù mịt trời đời mịt mù đêm !
quen lắm rồi lần lựa cũng thành quen
dáng chiều trời dáng chiều đời, y vậy
vẫn một dáng chiều ngồi ngắm trời mây
mây cuộn chiều trời mây cuộn phù vân !...
06/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét