bạn đến thăm bất ngờ
ấm trà chưa kịp thấm
cái ghế chưa ấm chỗ
câu chuyện mới bắt đầu
cầm tay nhau chưa lâu
nhìn mặt nhau chưa “đã”
lại đứng lên từ giã
vội vã bước ra xe
rồi đây đời muôn ngả
biết bao giờ hẹn về !
tách trà bạn vừa nhấp
mình uống rước, cho trôi
vị trà giờ ngọt đậm
mà bạn đã đi rồi !
ngồi một mình, thiệt nực
vừa buồn lại vừa thương
chỗ bạn ngồi lõm xuống
vương sợi tóc trơ trơ
mình nhặt lên, ngắm kỹ
bạc trắng rồi! Bạn ơi !...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét