tháng 4 19, 2011
DẶM ĐƯỜNG SON PHẤN
em bây giờ son phấn đã bỏ quên
cứ mặc đời cho vết nhăn trườn dốc
ta cũng bỏ buông một thời ngang dọc
góc chiều đời ngồi ngó dáng mây bay
hai đứa giờ ở cuối góc trời Tây
đi muốn rã rời nên giăng lều trại
em ngó lại mỏi mòn thời con gái
ta trật ngó lui mất lửa đời trai
núi sông giờ cũng dặm đường quan ải
quê nhà đâu ta níu vói quê người
mỗi chiều ngồi nhớ khô rang rũ rượi
cách núi rồi cách sông biển trùng khơi !
em trả nguồn sông ra biển chơi vơi
phấn son đã không theo thời con gái
từ buổi xa quê dặm đường xa ngái
ta cũng xót lòng giạt áo tiểu thơ
nay hai đứa cùng phương trời cơ nhở
cứ tìm nhau hoài một thuở tình nhau
em son phấn đâu rồi em yêu dấu
lạc tận quê người phấn nhạt son phai!!…
04/2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét