tháng 4 19, 2011
BUỔI ĐÔNG VUI
gởi Tâm Vô Lệ
Buổi đông vui từ những tháng, năm nhớ lại đã lâu lắm rồi !
Khởi Vui từ căn phòng nhỏ của Vi Vi& Diễm Châu rồi tới ngôi nhà của anh, cũng cùng chung, trên đường Gold Coast ( San Diego).
Đông vui nhứt là một buổi chiều ở nhà em (Escondido). Đông vui vì có nhiều hội viên Thư Viện Việt Nam ( thuở ban đầu).
Không khí Nhạc và Thơ tràn ngập…
Điều duy nhất giữ lại làm riêng là tiếng đàn em dạo phổ Thơ anh Nhánh Rong Phiêu và Bông Sứ Trắng.
Anh giữ lại dòng nhạc này và gởi lại em những vần Thơ níu tình qua hai bài Thơ Ngùy Ơi ! và O Mắt Xứ Huế của em. Anh em mình có qua rồi có lại.
Rồi từ đó chia xa, đi xa….
Có bao giờ nhớ ( lại ) không em !. Buổi chiều ( qua ) ngày xa xưa ấy….
NGÙY ƠI
Ngùy ơi
hơn nửa cuộc đời
sao Ngùy
vẫn cứ chịu lời đắng cay
Bởi duyên
Ngùy thấm cơn say
Yêu thương chỉ dám
lộ vài tiếng than
Buồn chưa !
Ngùy đóng áo quan
chôn tim ứ lệ
hồn tàn cuộc vui
Ngùy đi
lòng chợt ngậm ngùi
Chân hoang
bước vội
tình vùi hư không.
Lá bay
Ngùy thấy nhớ mong
Tình bay
Ngùy trách gió lòng chia hai
Bàn tay nào nắm bàn tay
Ngùy không níu lại
những ngày bên nhau ?
Chắt chiu
đếm
chậm
niềm đau…
TÂM VÔ LỆ
(thi tập TRÁCH MỘT DÒNG SÔNG,2002)
TIM ƠI…
đáp bài thơ Ngùy Ơi của Tâm Vô Lệ
con tim
khô đá như vầy
làm sao Ngùy chịu
đọa đày theo anh
bởi cây
cần có màu xanh
con tim cần chút
long lanh thói thường
lẽ nào
giữa cuộc tình trường
trái tim
khô lệ
vui, buồn
chia ai !
khi vui
cũng khóc đấy mà
huống chi buồn nẫu
tránh sao giọt sầu
trái tim
Ngùy rất hồng trần
tình yêu
Ngùy cũng rất gần Khổ Đau
yêu nhau là xẻ chia nhau
Ngùy chưa níu lại
hồi nào đâu anh !
tim ơi
rớt
giọt
lệ trần….
TRẦN HUY SAO
O MẮT XỨ HUẾ
O mắt xứ Huế tóc xỏa ngang vai
Đứng giữa rừng hoa,tính tình rất lạ
Mạ hứa dẫn anh về thăm Vỹ Dạ
Uống nước cội nguồn, hiểu Huế đục trong
O mắt xứ Huế giấu kín con tim
chứa đủ cơn đau sầu trời nắng Hạ
Đi nửa vòng quanh, yêu người xứ lạ
Mối tình đầu thầm lặng một dòng sông
Anh ngồi rất yên nghe O kể chuyện
nuôi hai chú gà như mẹ nuôi con
Gà chết rồi buồn, buồn, quá lòng son
Để nửa Huế buồn theo O, Huế khóc
Anh mê chuyện O tắm sông hong tóc
Bạn cù O bẻ lén bắp nướng ăn
Vú sữa hái nhiều ăn mắt dính răng
Bắc Đồng Khánh cười nghiêng O hết cách
Anh không biết kẹo mạch nha O hứa
có như mạch nha O đãi bạn O
Dẫu có bề nào O cũng đừng lo
Anh hứa chịu ăn giùm O bánh tráng
Anh mong dạy O mau mà O cứ hỏi
Ơi O tay mềm, dễ yêu, khó biểu
Đầu óc tò mò, gì cũng muốn hiểu
Chuyện lòng anh, O có hiểu hay không ?
TÂM VÔ LỆ
(thi tập TRÁCH MỘT DÒNG SÔNG, 2002)
O HUẾ CHỪ ĐÂY…
đáp bài thơ O MẮT XỨ HUẾ của Tâm Vô Lệ
em hiểu lòng anh hồi mô chớ bộ
đợi hôm ni mới hỏi. Thiệt vô tâm
có biết rứa là làm em bực lắm
té ra anh chưa hiểu Huế ngọn ngành
chưa hiểu hết lòng em o Đồng Khánh
thì làm răng anh đòi Huế thương yêu !
còn dám nói rằng là em khó biểu
khó chi mô?. Răng trách tội rứa nờ !
giận thì giận mà nghĩ rồi không nỡ
tự vì anh khéo nhắc chuyện hồi xưa
chuyện lâu rồi em không còn nhớ nữa
mà răng anh nhớ rứa?. Giỏi chưa tề !
trái bắp nướng đã lạc đời dâu bể
tóc thề xưa đã ngắn bớt rất nhiều
miếng kẹo mạch nha ngọt lạt trăm chiều
e bánh tráng cũng giòn khô dễ bể
em biết là anh nặng tình với Huế
giú lâu ghê chừ mới thốt ra lời
o mắt Huế ngó anh, anh cũng rõ
ướm lòng em anh hỏi lại mần chi ?!!!
TRẦN HUY SAO
Vậy mà đã mỏn mười năm từ buổi chiều hôm đó…
Hiên Trăng Gold Coast
San Diego tháng 02/2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét