tháng 1 25, 2011
KHI XUỐNG PHỐ ĐÔNG NGÓ LÒNG TRAI GÁI
xuống phố đông thấy em buồn một mình
buồn dễ sợ khiến tim ta nín thở
ghế đá cũng buồn trên sân vắng, tĩnh
hàng cây khô trơ trọi lá, ngẩn ngơ
ta xuống phố chỉ ngó lòng trai gái
phải lòng nhau cho đời sống bớt buồn
đâu nỡ thấy em buồn không níu lại
níu trật lòng là buồn sẽ vỡ, tuôn
buồn em chắc là nỗi buồn thiếu ai
trái tình yêu em bỏ rụng bên đường
không ai lượm để em cầu xin lại
giữa yêu thương và không yêu thương
em không nói gì khi ta ngồi ghé mái
chiều buông lời, rất nhẹ, phía gần em
mắt bỏ trời mây nhìn mê nhìn mãi
từ không quen tới chỗ lụy thân quen
rồi từ đó em ngồi lâu, lâu tới nỗi
đến không ngờ mong lại xuống phố đông
níu lấy tình em, xin nhau thứ lỗi
giữa xôn xao ta lại có, riêng lòng.
1969
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét