Và thư giản, nỗi vui.
Tôi chỉ còn lại nỗi vui, buồn ngày tháng, không phải từ riêng tôi mà từ những liên hệ không rời trong suốt một khoảng đường xa tôi đã đi qua.
Là nỗi vui. Không phải là nỗi buồn.
Phải nói là nỗi vui khi thấy con đã trưởng thành và vươn tới….
Hiên Trăng 08/08/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét