tháng 8 01, 2010

NGỒI ĐỢI ĐÔNG VUI


nhớ hai con Tư Đào, Út Linh

Mấy chậu bông cũng nhìn theo lưu luyến
Hai đứa lên hai xe mở máy vẫy tay cười
Vòng bánh xe lăn nghiến lòng đau nhói
Đi xa rồi bao giờ về nhà xưa !...

Bao giờ về đây con!. Để còn nhóm lửa
Buổi đông vui xum họp như ngày nào…
Ba nói cứng mà lòng mềm như cháo
Ôm xiết hai con không muốn xa rời

Nỗi buồn này cố dỗ hoài không nổi
Dẫu biết hai con đi học xa nhà
Thi thoảng lại về thăm Mẹ thăm Ba
Thăm chị, thăm anh vui cùng các cháu

Biết là vậy nhưng buồn thì không giấu
Mắt cứ cay lòng dạ cứ nhói đau
Mấy mươi năm quen hôm sớm có nhau
Nay hai đứa cùng xa Ba buồn rứt ruột

Chiều lặng lẻ ngồi một mình hiên trước
Nhìn mây bay mà nhớ tới hai con
Thiệt không có nỗi buồn nào buồn hơn
Nỗi nhớ hai con chiều nay Ba nhớ !

Hai con đi để mình Ba ngồi đó
Cây cỏ cũng buồn huống nữa là Ba
Nỗi nhớ thương níu tình con ở lại
Chiều ngày qua Ba lặng lẽ chiều đời...

Mai mốt về thăm nghe, hai con, về tới
Để Ba vô nhà ngồi với đông vui
Hiên cô quạnh mỗi chiều đời lạnh nguội
Lại ấm nồng tìm lại một vòng ôm....

01/08/2010

Không có nhận xét nào: