tháng 11 03, 2009
NGƯỜI BẠN CŨ
gởi nhớ bạn : Bình An, San José
buổi em lên thăm người bạn học ngày xưa
sóng biển Nhatrang lá-me-trưa làm hành lý
trường Nữ học em chèn thêm rất kỹ
ngại giữa đường kỷ niệm lạc trời xa
ta vốn một thời phiêu giạt phong ba
đi tận trời xa bạn bè nắng hạn
rất ngưỡng mộ em chỉ vì tình bạn
áo cơm đời vay mượn cố tìm nhau
bạn ngày xưa thấy lại lòng thêm đau
ôm không hết vòng tay thời Nữ học
nắng Nhatrang chạnh lòng nhau muốn khóc
bạn ngày xưa nay đã giạt phong trần
căn gác nhỏ áo cơm đời lận đận
tuổi thanh xuân nay tàn úa quê người
miếng đói no cứ mỗi ngày tất tưởi
chỉ tự mình lo sớm nắng chiều mưa
nắm xôi dành cho buổi ăn trưa
bạn chia sớt bởi chẳng còn gì chia với
em ngó nắm xôi nghe lòng đau nhói
cắn dè chừng e bạn đói ngày sau
dành bớt nỗi buồn sớt cả nỗi đau
thương tóc bạn đã ngả màu cô quạnh
không biết giữa đời nắng khô mưa tạnh
bạn níu gì đây cho vợi nỗi sầu
chỉ một mình thôi nào có ai đâu
ngoài trống vắng giữa căn phòng trống trải
buổi sáng ra đi buổi chiều về lại
ngó quanh thân cũng chỉ thấy riêng mình
riêng mình thôi hiu hắt bóng hình
gầy guộc tháng năm tuổi đời mòn mỏi
đêm hai đứa ngồi nhìn nhau không nói
sóng biển Nhatrang mặn muối nỗi lòng
đường lá me bay gió trời lồng lộng
để tóc thề thả rối giờ ra chơi
tuổi thơ ngây bỏ sót lại bên trời
nay gọi nhớ để thương tà áo trắng
tà áo xưa là muối mặn Nhatrang
cũng lần lựa đổ xô vào kỷ niệm
nhắc để nhớ hay để lòng đau nghiến
thương quá một thời nữ học Nhatrang !
em kể chuyện mấy ngày lên thăm bạn
ta nghe qua mà mất ngủ một đêm
thương nắm xôi bạn chia sớt cùng em
giữa căn phòng né nhường nhau chỗ ngủ
khi chia tay níu tình nhau chưa đủ
bạn rớt lòng tay em giọt nước mắt....
Buồn !!!!
San Diego,11/2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét