thân mến tặng
chiều mưa
ngắn dài mưa giọt suốt ngày
ra vô thở vắn than dài rượt theo
ác nhơn cái lạnh dẽo queo
hóa ra thời tiết đang khoèo chớm Đông
mới hôm qua nắng lòng vòng
hôm nay nguội ngắt trở lòng đi xa
đi thì cũng dáng tà tà
nỗi gì tới nổi ào ào bỏ đi
làm như hờn giận điều chi
mà không thèm nhắn cứ đi xầm xầm
bỏ người thơ vói lặng thầm
lá vàng rơi gió heo may ngỡ ngàng
Thơ chưa kịp lượm lá vàng
tình chưa kịp ngấm gió ngàn heo may
giọt dài giọt vắn chiều nay
chớm Đông xua gió heo may lá vàng
giờ đang ngồi dưới hiên trăng
mưa Đông nguôi sợi gió vần nín thinh
viết bài Thơ nhói một mình
một mình vin, níu, gọi tình Thu ơi
sang Đông trở lạnh quá trời
không mong chi chỉ ưng ngồi co ro
câu Thơ lạnh quá giả lơ
người thơ quá lạnh cũng ngơ ngẩn rồi
lơ rồi ngơ đến vậy thôi
viết chi thêm cóng lạnh trời giá Đông
dẫu thèm ưa lại ấm nồng
muộn màng chiều ghé chớm Đông đá rồi
vốn Thơ Xuân Hạ Thu thôi
còn Đông, nói thiệt, nghẹn lời trong Thơ
nội lo giữ dáng co ro
thời giờ đâu đặng cho Thơ bây giờ
đời ta sảng khoái tự do
làm thinh làm biếng thích thời làm thơ
giờ Đông bất chợt bất ngờ
thôi đành giữ vốn đặng chờ qua Xuân
chiều nay ngồi cuộc phong vân
thiên la địa võng rần rần bũa vây
giọt Đông dài ngắn xum vầy
rớt mưa dài ngắn dạo đầu qua Đông
hiên trăng có chạnh buồn không
chiều qua trở ấm chiều hôm tráo mùa
câu thơ tại đó mà sưa
bài thơ nhuốm lạnh ớn mùa rét Đông
khiến câu chữ cứ lạc dòng
hiên trăng cũng thấu nỗi lòng làm thinh
rồi thêm làm biếng, thiệt tình
qua Đông bất chợt thình lình, làm Thơ...
ráng chiều Đông xám xịt rồi
ráng chi ngồi vạ giữa trời ơi là trời !!!!
viết
dưới hiên trăng mưa chiều 28/11/206
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét