NGẤT NGƯỞNG MỘT ĐỜI MÂY
bài viết này chỉ là nhắc lại kỷ niệm về một người bạn Thơ bởi khi biết bạn còn làm Thơ là còn thở, vậy là mừng lắm rồi )
là tập Thơ của nhà thơ Phạm Hồng Ân vừa
mới xuất bản, còn nóng hổi (2013).
Ân là bạn ( Thơ ) của tôi từ bao nhiêu
năm rồi. Cả hai cùng ở chung một nơi chốn : San Diego.
Quen nhau từ hồi Phan Anh Dũng phụ trách
mục Thơ Quán Bên Đường của tuần báo Viet Time, chủ nhiệm Lê Tiến Nam, chủ bút
(chắc nịch là Phan Anh Dũng, không ai vô).
Quen thêm. Bán nguyệt san Phụ Nữ Thời
Nay do họa sĩ Vi Vi Võ Hùng Kiệt & nhà văn Quỳnh Giao ( ca sĩ Diễm Châu, và
sau này là họa sĩ Cát Đơn Sa ) chủ trương
Quen nữa. Khi nhà thơ Trần Quốc Bình còn,
chưa chết, anh em (tạm mượn danh) văn-nghệ-sĩ San Diego thi thoảng ghé nhà anh
ngồi với nhau, ngó nhau, rồi ngâm Thơ và đàn hát.
Có Uyên Nguyên Phan Bái, Hàng Ly Hương,
Hải Yến, Linda Trần, Thiên Vương, Phạm Hồng Ân, Trần Huy Sao, Dư
Phướ&Bạch Tuyết, Dạ Trường&Hoài Hương, Nguyễn Châu, Nghê…
Vắng mặt Xuân Đà, Xuân Phú, Hoàng Thy
Trần Triệu Đông, Vi Vi & Diễm Châu, Bùi Hữu Trí, Trần văn Thìn, Kim Bình,
Võ Hài Ân, Tuyền Sơn, Nguyễn Hữu Của, Nguyễn Nghiệp&Thu Vân, Sông
Cửu, Thế Sử, D. Bình Dương, Đào Hữu Dương, Đoàn Đức Hải, Hồ Phong Linh, Văn
Thiên Hồng, Hương Sỹ Nhân, Nguyên Hồng, Trần Ngọc, Tâm Vô Lệ, Phan Anh Dũng, Võ
Doãn Nhẫn, Võ Thanh Sơn, Võ Ngọc Tây, Quỳnh Uyển, Xuân Nhi, Nam Nguyệt, Minh
Tâm…
Một thời thiệt là nổi đình nổi đám không
khí văn nghệ.
Hầu như mổi tháng đều có không khí sinh
hoạt văn nghệ. Không văn nghệ (kiểu bỏ túi) tại tư gia thì cũng văn nghệ cộng
đồng dưới hình thức ra mắt tác phẩm.
Tháng 04/1999, Ân ra mắt thi tập Thiên
Cổ Bùi Ngùi, tôi có tham dự. Không chỉ tham dự bình thường mà đến để được vinh
hạnh đứng bên Ân (và Nàng Thơ của Ân) giới thiệu tác phẩm&tác giả giữa Hội
Trường rất đông ( phải ghi nhận là con số lấn mé hai trăm) quý độc giả, bằng
hữu yêu thích thơ Ân.
Sau lần “vinh hạnh đứng bên” đó tôi lại,
nhiều lần, được yêu cầu là phải đứng bên :
Nhà thơ Trần Quốc Bình (không có Nàng
Thơ, vì ông độc thân vui tính) với tác phẩm Chân Trời Cũ.
Nhà văn Trần Thy Vân (có Nàng Văn, chị
Ngọc luôn ở bên cạnh bởi vì : Ngày 3/3/1974 trong trận chiến xảy ra tại Mộ Đức, Quảng Ngãi, người lính
trẻ kiên cường, Trung Úy Trần Thy Vân, Đại Đội Trưởng Đại Đội 1 Tiểu Đoàn 21
Liên Đoàn 1 Biệt Đông Quân, bị thương lần thứ hai buộc phải giã từ vũ khí...[trích
đoạn nói, không phải viết,tác giả&tác phẩm] với hai tác phẩm Anh Hùng Bạt Mạng và Tiếng Hờn Chân Mây
Nhà thơ Hoàng Thy Trần Triệu Đông với
thi phẩm Những Con Đường.
Nhà thơ Nguyễn Hữu Của với thi phẩm Dòng
Sông Quê Hương.
Nhạc sĩ Võ Tá Hân với Chiều Thơ Nhạc Võ
Tá Hân.
Nhà thơ Hà Bích Lộc với thi phẩm Vàng
Bóng Sông Thu.
Nhà thơ Song Vân Võ Hài Ân với tác phẩm
Hoài Vân Thi Tập (buổi giới thiệu tác giả&tác phẩm này không ở Hội Trường
Cộng Đồng mà ở tư gia anh chị Hà Mai Khuê, Oceanside)
Vậy đó!. Bằng hữu thơ văn thì kêu đâu là có
đó.
Ngày(quên) tháng(không còn nhớ ) năm 2007,
Ân lại ra mắt tập truyện Thời Kiêu Bạt. Tôi có đến tham dự nhưng mà không được
vinh hạnh đứng gần. Tôi không có được thời kiêu bạc như Ân. Tôi chỉ có thời
lang bạt. Đứng gần Ân tôi sẽ nói gì cho lột tả hết thời kiêu bạt hay chỉ mượn
những truyện trong tác phẩm để nói cho qua ải. Nói vậy thì nói làm gì !. Bài
Thơ hay lại có giọng ngâm hay, không những hay thêm mà còn gây cảm giác xúc
động bồi hồi. Người không có một thời kiêu bạt lại nói về thời kiêu bạt thì…
Biền biệt tới giờ, khoảng thời gian lâu,
không khí văn nghệ ngày nào giờ tĩnh lặng. Văn nghệ sĩ tản mạn đâu hết !.
Thi thoảng tình cờ không hẹn mà gặp nhau trong buổi tiệc cưới ( người bên đàng
trai người bên đàng gái mời). Gặp nhau vui mừng chào hỏi, ôn cố tri tân vài câu
rồi liền sau đó là ăn nhiều hơn nói. Mới biết là ăn với nói cũng phải nền nếp
trật tự, có nơi có chốn. Tới chỗ để mà ăn, cứ ngồi mà nói, ai coi cho được.
Lúc tiệc tàn, chia tay hẹn một dịp nào
gặp lại. Hẹn là hẹn (cho có hò có hẹn) vậy thôi!.
Biết khi nào nơi nào mà gặp lại !.
Ân và tôi không hẹn khi nào nơi nào gặp
nhau bởi mổi người mổi hoàn cảnh sống. Vẫn
cứ theo nhau qua mạng trên các diễn đàn văn học nghệ thuật. Biết Ân vẫn dồi dào
sung mãn sáng tác, mừng cho bạn.
Vậy là lâu lắm là lâu, chiều hôm nay
06/10/2013, Ngất Ngưởng Một Đời Mây Phạm Hồng Ân lại tìm đến với tôi. Hai đứa
không đứng mà ngồi bên nhau sau vườn nhà đứa con đầu của tôi ở Escondido.
Cùng ngồi bên cạnh là nhà thơ Nguyễn Hữu
Của.
Tôi vẫn ngồi, Ân vẫn ngồi là vì thi tập Ngất
Ngưởng Một Đời Mây ( tháng 06/2013 ) không có buổi ra mắt độc giả. Cho nên
không trân trọng đứng, cứ bình thản ngồi uống nước trà ăn bánh ngọt nói chuyện…
Nhân tiện, cảm ơn Ân đã gởi tặng bản có
ký tên tác giả.
Những đáng nói về Ngất Ngưởng Một Đời
Mây thì đã được nói rất rạch ròi khúc chiết qua hai bài viết của Trần Nguyên Đán và
Nguyễn Vy Khanh.
Riêng
tôi, bài viết này chỉ là nhắc lại kỷ niệm về một người bạn Thơ bởi khi biết bạn
còn làm Thơ là còn thở, vậy là mừng lắm rồi .
Còn điều sực nhớ, muốn viết thêm.
Là dòng Thơ hình như có chuyển đổi…
Từ :
Ướt đẫm đời
ta cơn mưa Phan Thiết
Ba
mươi năm còn rớt lại sợi thương
Dù
em có theo sông đi biền biệt
Sợi
thương kia vẫn thành sóng xuôi dòng
Vạt tóc nghiêng em che đêm Phú Qúy
Làm
âm u một góc biển ta đi
Trăng
Ngũ Phụng thua mắt em huyền bí
Trời
đông phương chìm xuống cõi man di
Đôi môi em ngọt mãng cầu Hàm Thuận
Và
lao đao mùa gió bấc vườn ta
Tiếng
xe lửa thúc còi ga Mường Mán
Xé
lòng nhau ly rượu nếp Hòa Đa
Ta muốn nằm trên ngọn sóng Cà Ty
Đẩy
mái chèo rước Trăng non về bến
Ba
mươi năm, một thời, ta đã đến
Ôm
đất trời Phan Thiết cất trong tim.
(31/10/2001)
(Phan Thiết và em )
Rồi đến :
Gió
xé đại lộ
Bứt
hai lòng phố
Gió
ngấu nghiến
Nuốt
trửng mùa Đông
Trong
vòm môi đêm
Bằng
lưỡi loài rắn tứa nọc.
Gió
xoay tàn tích
Sáu
mươi ba năm tôi chốn dấu
Gốc
rễ thốc tháo
Bật
tung tiền sử già
Gió
lột thân thể
Trần
truồng quái thai nhộng
Gió
đẩy tôi ngã sấp
Tuổi
tên thọ thương cảm cúm
Cõi
người leo lét
Ngọn
đèn dẻo nhẹo
Hắt
lên từ hành lang âm u tử ngục
Gió
cuốn thời gian
Toa
rập bóng đêm
Nhập
nhòa tôi với hư ảo
Gió
hành hung
Gió
tước đoạt
Gió
cắn xé
Gió
tung tôi lên đỉnh phong vũ
Hành
quyết.
Escondido
05/02/2013
(gió quỉ )
Tôi có ngạc nhiên, có đọc nhiều lần và
chiêm nghiệm về sự chuyển đổi dòng thơ Ân khởi lên từ khoảng năm 2011 cho đến nay và chắc
còn đến nữa.
Như dòng sông đang chảy êm đềm bỗng dưng cuồng nộ
hung hãn..
Câu không mới không lạ. Chữ không mới
không lạ. Sao hùa nhau quậy phá dòng Thơ Phạm Hồng Ân….
Hiên Trăng 09/10/2013
2 nhận xét:
Anh Trần Huy Sao,
Đọc bài viết của anh, tôi rất xúc động. Bài viết làm nhớ về bằng hữu văn nghệ, về những buổi ra mắt sách, về một thời...
Anh nhận xét rất đúng. Thơ tôi chuyển dòng, hoặc hung hãn đổi hướng. Dĩ nhiên là ...có lý do của nó.
Bài viết của anh, xin phép được lưu giữ trong trang web của tôi: www.phamhonganthovan.blogspot.com
Cám ơn anh thật nhiều.
PHA
một thời đã thành kỷ niệm, lâu lâu nhớ lại cho vui đời.
Xin anh cứ tùy nghi, chỉ là chút tâm tư khi nghĩ về người bạn Thơ thôi mà.
Không có chi!. Không có chi !.
Trả lời chậm vì tôi mới vừa ngao du Texas trở về.
Thân mến,
ths
Đăng nhận xét