xa lâu quá quên đường về xóm
Cát
người nhà quê giờ mất dấu quê
nhà
đi miệt mài nên chi thành kẻ
lạ
ở chốn đầu đời
cắt-rún-chôn-nhao
tôi làm Thơ cứ hoài nhớ thuở
nào
nhớ khói bếp chiều thơm mùi
củi Dẻ
con cá khô nướng vàng da nứt
nẻ
vùa miếng cơm cắn ghé ớt-chỉ-thiên
ớt-chỉ-thiên
ghé miết cũng đâm ghiền
miếng cá khô đưa cơm càng
thêm nhớ
chiều Xóm nhỏ muốn quên mà
không nỡ
bởi tình quê còn cay mặn chưa
phai
đi xa quá giựt mình quày ngó
lại
vẫn như in một thuở ở Xóm
nghèo
tưởng vùi quên sao vẫn còn dẽo
kẹo
vẫn còn mang theo nỗi nhớ dặm
ngàn…
Hiên Trăng xóm Cát, 03/2013
xa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét