bài post lại theo yêu cầu
VỀ QUA ĐÀ
LẠT
gởi người, cây số 4
về đà lạt thấy thương con phố
oằn nặng người, xe, nắng, bụi
đường
lòng bỗng dưng buồn quá nỗi buồn
dáng liễu phố xưa còn đâu nữa !
cứ ngỡ tìm về đây nương tựa
những tháng, năm đi bỏ lạc đời
con phố bao mùa chung thủy đợi
người về tạ lỗi buổi chia xa !
người về tìm lại phố sương sa
chiều nắng vàng mơ trải núi đồi
rét lạnh nương theo từng góc phố
đêm vàng ánh điện mờ hơi sương
cả nửa đời chia nhớ chia thương
con phố chia chung nhiều kỷ niệm
như những ngày xuân chim én liệng
có em dáng đẹp phố Hòa Bình
như ngày nắng hạ của chúng mình
con dốc hai thương (*) dài bóng
mát
em từ biển nắng về đà lạt
cất giấu nhiều thêm những hẹn hò
và mùa thu tĩnh lặng bên hồ
ngọt đắng cà phê chiều Thủy Tạ
em níu lòng anh thương đà lạt
vì em, đà-lạt-quá, trong anh
mùa đông, quê chúng mình, vẫn
xanh
bởi dáng quỳ-hương rộ nẻo đường
có chút hanh vàng chiều nắng lượn
để lòng nhau ngơ ngẩn nhớ vương
em ơi ! đà lạt quá nhiễu nhương
anh đi tay nắm bàn tay em
con-phố-bàn-tay từng đã quen
sao lạc đường như về chốn lạ !
đà lạt bây giờ xa đàlạt
oằn nặng người, xe, nắng, bụi
đường
bàn tay xưa vẫn bàn tay thương
đàlạt giờ đây thương khó nổi !
tháng 7/08
(*) dốc Hải Thượng
VỀ QUA
BAN MÊ THUỘT
tới banmêthuột trời mưa rớt hột
buổi giang hồ gặp nước núi buồn
tênh
ta nửa đời hư cứ mãi chông chênh
khi nắng khi mưa giữa trời bất
chợt
thấy lòng xuân tay nắm rồi tay
với
mười mấy năm xa mờ mịt lối về
chợt thấy đường quen chỉ là lối
rẽ
lối bình yên nào cho ta gặp em
có lối nào mình gọi là đường quen
bông Sứ rụng hiên nhà ai trắng
muốt
nhớ dáng em về mỗi ngày bất chợt
níu lòng nhau nghiêng xuống mấy
vần thơ
ta nửa đời sau phiêu bạt giang hồ
không thấy em cười em vui dạo đó
từ dạo trời mưa phiền căn gác nhỏ
môi học trò ôm tóc mượt dáng Thơ
em đến rồi đi như buồn như nhớ
như buổi ta về trời dỗ cơn mưa
mưa rất là mưa mờ mịt đường xưa
chợt ngó lại thấy đời mình hoang
dại
như buổi ra đi lòng không quày
lại
để xót tình pha phấn bợt môi nhòa
để nhìn thấy em gần đó mà xa
banmêthuột đã gọi buồn muôn thuở
!
dẫu níu lòng nhau buổi về cơ nhở
nhìn không ra dáng dấp một con
đường
một con đường một dáng vẻ yêu
thương
đã mất dấu tìm đâu còn có nữa !
Phố Bụi ơi! Tuyết sương đời lần
lựa
đã bợt màu xưa trắng xóa lối về !
để khi ta tìm ghé lại trời quê
em bỏ trời quê ghé trời quê khác
!!!
08/08
VỀ TỚI NHATRANG
gởi Len Em
rỗ sò huyết
dậy mùi biển Nhatrang
gió Đồng Đế đỏ
lò than khỏi quạt
Len Em nói Cậu
bây giờ không khác
mười-bốn-năm
về ngó “mướt” hơn xưa
Dượng ngồi bên O cời than giữ lửa
chạnh lòng chi
sao tằng hắng dữ hè !
về tới
Nhatrang bỗng dưng thấy trẻ
sóng bạc đầu
nhưng Biển có già đâu !
lửa nóng ran
sò huyết chờ lâu
thôi cụng
trước lon beer mừng hội ngộ
cụng trước
hiên nhà mát lừng cơn gió
biển ngày nào
níu gọi tình nhau
tô bún bò Huế
xưa ít thịt nhiều rau
con cá nướng
trui chia đều không đủ
giàn mướp
đương hoa trước sân nhà cũ
giếng nước
trong dội mát buổi chiều
Đồng Đế nhà
xưa vét cháy cạo nồi
dĩa cá kho
chia đời nhau thấy tội
Cậu ôm cháu
hẹn mười năm về tới
trể bốn năm
rồi đó Len Em !
là mười bốn
năm về lại lối quen
không thấy
hàng dừa xiêm oằn trái
mất dấu những
con đường quê lún cát
giàn mướp xưa
gọi nhớ ngày xưa đâu !
giếng nước
trong xanh nay cũng đục ngầu
nhà cũng đã
lên tầng cao chất ngất
ngỡ thời gian
theo dòng đời lạc mất
vẫn
CònThươngRauĐắngMọcSauHè (*)
về tới
Nhatrang bỗng dưng thấy trẻ
sóng bạc đầu
nhưng Biển có già đâu !
dĩa sò huyết
dẫn đầu cuộc nhậu
Dượng chia O
rước ngọt nhiều hơi
Cậu ghé ngồi
vô chia ké nụ cười
chụp tấm ảnh
để giữ làm kỷ niệm
mai mốt là xa
dặm ngàn sông biển
nhớ nụ cười
còn để lại nhatrang…
Đồng Đế,Vĩnh Hải tháng 07/08
GIANG HỒ
gởi Huế
buổi sáng uống
cà phê ở Huế
ngó trời Vỹ Dạ
mưa bay bay
lát nữa e
chừng bỏ lại đây
Huế với cơn
mưa buồn thấm đất
giang hồ ta
nửa đời phiêu bạt
có hề chi nỗi
mất nỗi còn !
buổi chiều đi
nhậu kiểu sài gòn
bàn ghế lấn tràn
ra hè phố
quán lộ thiên
bập bùng lửa đỏ
chiều nghiêng
soi vạt nắng bửa đầu
cơn mưa Huế
chiên dòn mất dấu
ly cà phê sáng
Huế nguội rồi
ta lại bỏ quên
trong thành Nội
chút tình
riêng O gói bới theo
chút tình
riêng O dặn dẻo keo
e khó tránh
ghé về lại Huế
giang hồ ta đã
từng trăm nẻo
mà có nơi mô
ghé lối về
O nói chi nghe
lạ rứa tề
mai mốt không
về ai bắt lỗi !
ly cà phê sáng
Huế nguội rồi
O cứ ngồi với
Huế buồn mưa !
ta về tới sài
gòn giữa trưa
chiều về tới
ly beer bàn nhậu
bàn trống
hoảnh ly beer đóng chấu
bụi sàigòn đậm
đặc cô đơn
có buồn nào
rồi sẽ buồn hơn
khi có bạn rồi
không có bạn
khi ở chốn
đông vui náo loạn
một mình ta dị
hợm ngồi trơn
một mình thôi
đâu có gì hơn
ly beer cũng
một mình cạn trớn
điếu thuốc
cũng một mình nhíu ngọn
khói bay trơ
nhập bụi sài gòn
bụi sài gòn
đậm đặc cô đơn
mấy thằng bạn
ngóng hoài không thấy !
giang hồ sao
lại giang hồ vậy !
ngồi giữa quê
mà thấy lạc loài…
Huế - Thị Nghè, chiều 07/08/08