tháng 5 15, 2012

NGƯỜI BẠN THUỞ NÀO

gởi nhà Thơ Hoa Thiên Trần Trọng Đạt

Qúa bất ngờ và cảm động khi nhận được ( qua email ) anh gởi bài Gởi Nhà Thơ Huy Sao.
Mấy mươi năm rồi tôi vẫn còn luôn nhớ tới anh, Hoa Thiên.
Hoa Thiên Trần Trọng Đạt.
Tôi nhớ rồi, anh...
ngày ngày đạp xe ba bánh giao hàng ở chợ Lạc Giao, đêm đêm theo học ở Trường Bồ Đề ( gần Chùa Khải Đoan ) và khuya thì thắp nến làm Thơ ( với tôi ) ở nhà anh Phước ( góc đường Quang Trung- Lê văn Duyệt ) quá khuya đói bụng anh em mình ra ăn bún, uống cà phê ( anh bao trọn gói ) ở quán gánh góc đường Quang Trung- Tôn Thất Thuyết.
Nhiều đêm và rất nhiều đêm như vậy bởi anh là người rất ( quá đỗi lạ lùng ) yêu Thơ.
Anh cũng là đoàn viên trong Thi Văn Đoàn Sao Dị Hình ( mà tôi là Đoàn trưởng, Hoàng Hải Sơn ( Đoàn văn Trường ) Đoàn phó, Triều Phong Sương ( Hồ Việt Thống) thủ quỷ, Hàn Mặc Đan ( Hoàng văn Đức) ủy viên liên lạc.
Là đoàn viên nhưng anh là đoàn-viên-danh-dự, là nhân vật quan trọng nhất.
Lý do : anh là mạnh-thường-quân của Thi văn đoàn. Mỗi kỳ ra Đặc san, anh là người góp của bao thầu mọi chi phí in ấn.
Thiếu anh thì Thi văn đoàn chỉ sống ngáp, không ngáp mạnh bạo được.
Ở khoảng thời gian đó, ở cái xứ khỉ ho cò gáy buồn muôn thuở bụi mù trời hầu như ít người biết tới mà (dám ) có được một Thi Văn Đoàn Thơ Văn là điều không tưởng.
Thi văn đoàn vững mạnh là nhờ những Đặc san. Đặc san có được là phổ nhờ anh đã bỏ ngân lượng.
Bây giờ nhắc tới cũng chỉ để cám ơn anh đã….Vậy thôi.
Điều muốn nói là tình cảm anh em mình trong giai đoạn đó.
Có quá nhiều kỷ niệm nhớ đời anh em mình với nhau kể làm chi cho hết.
Lần cuối gặp anh là trước khi rời xa quê hương, khi tôi về thăm lại xứ mưa-bùn-nắng-bụi.
Có tìm và được gặp anh.
Tôi nhớ, chiều đó, cháu Quốc Việt lái xe, có anh Phước, có Hàn Mặc Đan ( Hoàng văn Đức ) vô Đạt Lý là nơi anh định cư. Nơi anh đang ở cơ ngơi rộng rãi thiệt không ngờ. Ngoài sân nhìn cứ tưởng như gian hàng triển lảm hòn non bộ.
Tôi thầm nghĩ thôi, không tiện nói, nơi đây là Hoàng gia trang.
Và anh, nhà thơ Hoa Thiên ngày nào, giờ đây hóa thân là Hoàng viên ngoại.
Từ lâu lắm là lâu, bất ngờ, Hoàng viên ngoại lại làm Thơ và…
GỞI NHÀ THƠ HUY SAO

Huy Sao có nhớ thời ở Ban Mê
Có thằng bạn ngày ngày kéo xe thuê
Cuộc sống gian khổ sao mà vui thế
Tối về cắp sách học trường Bồ Đề

Những thân yêu một thời tuổi trẻ
Ước mơ nhiều cho cuộc sống tương lai
Thời gian trôi êm đềm và lặng lẽ
Kỷ niệm xưa trong mình còn nhớ mãi

Những đêm cùng nằm bên nhau trò chuyện
Những lúc làm thơ đọc nghe thật hay
Thuở học trò có những bài thơ buồn
Mình nghe và nhớ mãi hôm nay

“Từ dạo chưa nghe bom đạn nổ
Em vui làm mẹ cũng vui luôn
Bây chừ chinh chiến chưa ngừng thở
Em khóc làm răng mẹ chẳng buồn”
(thơ Huy Sao 1963)

… Từ đó bạn về học ở Đà Lạt
Mình rời Ban Mê lưu lạc khắp vùng
Trong chiến tranh thơ bạn thật chua chát
Lời thơ đọc nghe sao quá chạnh lòng

“Quang gánh mẹ về treo côi bếp
Em rưng rưng ngó mẹ thở dài
Mai mốt đạn bom về giết lúa
Chiến tranh này mẹ sống với ai”
(thơ Huy sao 1963)

Mình cũng yêu thơ và nhớ tình bạn
Nhớ một thời gần gũi thân thương
Những lúc vui buồn mình lên trang mạng
Đọc thơ tình bạn viết về quê hương

Tuổi đời đã lớn, thời gian qua nhanh
Xa nhau lâu quá chừ biết nói chi
Chúc bạn và gia đình được yên lành
Hai năm nữa đến tuổi cổ lai hy


Hoa Thiên Hoàng Trọng Đạt


Trích: www.hoangtrongdat.com




Không có nhận xét nào: