em về bông cà phê trắng nõn
phố quen giờ xóa dấu mất rồi
không thấy góc đường xưa đưa đón
nghẹn chiều hoa nắng nhẹ buồn rơi
không thấy tình em chiều tan học
liếc ngó tình anh đợi cuối đường
hồi đó gió mưa buồn mái tóc
bây giờ về lại tóc pha sương
biết anh đi dọc dài sông biển
là ngút trùng khơi lạc góc đường
em về nhúm lại đời đau điếng
ngó bãi bồi xưa đã nhiễu nhương
ngó trang vở cũ tìm không thấy
kỷ niệm bay xa bạt gió ngàn
Thơ tình giấy nõn buồn theo giấy
mực cũng phơi màu bợt tháng năm
em về bụi phấn hoa cay mắt
dụi hoài không thấy lại ngày xưa
góc đường cũng dụi tình lạc mất
chỉ còn đâu đó thoảng hương đưa….
tháng 5 31, 2012
tháng 5 29, 2012
CHIỀU CHẬP TỐI, MỘT MÌNH !
mấy ngày qua ngồi nhá niềm vui
giờ nhìn quanh không còn gì để nhá
ngày vui qua mau ngày buồn lâu qua
có vậy thôi mà hoài không nhớ
cứ níu lòng nhau chi cho ná thở
thằng con lên xe cười vẫy tay chào
chiều ở hướng con đi mây nhốn nháo
dám chừng mưa ở giữa chặng đường
muốn đưa tay chùi mắt mà thấy chướng
đừng sớm lòng mưa khi trời chưa mưa
thôi thè thẹ chừa riêng ra, lát nữa
ngồi hiên nhà buồn lượm trải đường xa
ngồi một mình ôm đồm chi cho ngạ
mới biết lòng mình sợi bún mới ra lò
nóng đường con đi mềm riêng nỗi nhớ
nóng quyện mềm dẽo quẹo níu lòng nhau
thôi cứ đi đi buồn bỏ lại phía sau
có người giữ rồi đừng lo chi nữa…
chiều Hiên trước
chủ nhật 27/05/2012
giờ nhìn quanh không còn gì để nhá
ngày vui qua mau ngày buồn lâu qua
có vậy thôi mà hoài không nhớ
cứ níu lòng nhau chi cho ná thở
thằng con lên xe cười vẫy tay chào
chiều ở hướng con đi mây nhốn nháo
dám chừng mưa ở giữa chặng đường
muốn đưa tay chùi mắt mà thấy chướng
đừng sớm lòng mưa khi trời chưa mưa
thôi thè thẹ chừa riêng ra, lát nữa
ngồi hiên nhà buồn lượm trải đường xa
ngồi một mình ôm đồm chi cho ngạ
mới biết lòng mình sợi bún mới ra lò
nóng đường con đi mềm riêng nỗi nhớ
nóng quyện mềm dẽo quẹo níu lòng nhau
thôi cứ đi đi buồn bỏ lại phía sau
có người giữ rồi đừng lo chi nữa…
chiều Hiên trước
chủ nhật 27/05/2012
tháng 5 24, 2012
VÒNG ÔM NỒNG ẤM NGÀY SINH NHẬT
gởi vòng ôm sinh nhật
chú về thăm nhà đôi bữa rồi đi
phải thăm nhà hay là thăm người yêu !
Arizona gặp Chicago yểu điệu
Đâu đó thôi !. Quân tử háo cầu mà !
nhưng dẫu gì cũng gặp đứa con xa
ôm cái thôi cũng dàn trời thoải mái
bận bịu mùa thi lại đường xa ngái
tưởng con không về Ba nén nhớ thương
anh Hai, chị Ba cả Út nữa, giấu luôn
biết chú Tư về mà không chịu nói
Mẹ cũng hùa theo lặng tiếng im hơi
muốn dành cho Ba món quà sinh nhật
con cháu quây quần lòng Ba vui thật
nhưng nỗi vui còn chút chút buồn buồn
giá có chú Tư thì vui trọn vui luôn
nghĩ vậy thôi chứ chú về sao được
lâu lắm rồi quen dặm đường xuôi ngược
cứ mỗi ngày vui đông đủ cả nhà
ngày vui của Ba có đứa đi xa
thiêu thiếu cho nên chút chút buồn buồn
mà có buồn đâu !. Vui đuổi buồn luôn
khi thấy chú Tư bất ngờ xuất hiện
nói thiệt phút giây vui mừng phát điếng
ôm vòng tay rồi níu cả vòng chân
cả nhà bất ngờ nhìn nhau ngơ ngẩn
chưa từng thấy Ba mừng lạ kiểu này
cô Ba cũng ngỡ ngàng không kịp “nháy”
chụp vòng tay không kịp chụp vòng chân
sáu-mươi-lăm năm nhịp đập u nần
trái tim cũng có khi ngoài nhịp đập
nỗi mừng vui tới ngập rồi tràn ngập
mới mượn vòng chân chia thêm mừng vui
cũng như mỗi chiều mây về trú núi
núi không vui mây biết giạt về đâu
sinh nhật Ba chú Tư giạt về nhau
cả nhà vui Ba vui hơn cả nhà…
chiều 20/05/2012
chú về thăm nhà đôi bữa rồi đi
phải thăm nhà hay là thăm người yêu !
Arizona gặp Chicago yểu điệu
Đâu đó thôi !. Quân tử háo cầu mà !
nhưng dẫu gì cũng gặp đứa con xa
ôm cái thôi cũng dàn trời thoải mái
bận bịu mùa thi lại đường xa ngái
tưởng con không về Ba nén nhớ thương
anh Hai, chị Ba cả Út nữa, giấu luôn
biết chú Tư về mà không chịu nói
Mẹ cũng hùa theo lặng tiếng im hơi
muốn dành cho Ba món quà sinh nhật
con cháu quây quần lòng Ba vui thật
nhưng nỗi vui còn chút chút buồn buồn
giá có chú Tư thì vui trọn vui luôn
nghĩ vậy thôi chứ chú về sao được
lâu lắm rồi quen dặm đường xuôi ngược
cứ mỗi ngày vui đông đủ cả nhà
ngày vui của Ba có đứa đi xa
thiêu thiếu cho nên chút chút buồn buồn
mà có buồn đâu !. Vui đuổi buồn luôn
khi thấy chú Tư bất ngờ xuất hiện
nói thiệt phút giây vui mừng phát điếng
ôm vòng tay rồi níu cả vòng chân
cả nhà bất ngờ nhìn nhau ngơ ngẩn
chưa từng thấy Ba mừng lạ kiểu này
cô Ba cũng ngỡ ngàng không kịp “nháy”
chụp vòng tay không kịp chụp vòng chân
sáu-mươi-lăm năm nhịp đập u nần
trái tim cũng có khi ngoài nhịp đập
nỗi mừng vui tới ngập rồi tràn ngập
mới mượn vòng chân chia thêm mừng vui
cũng như mỗi chiều mây về trú núi
núi không vui mây biết giạt về đâu
sinh nhật Ba chú Tư giạt về nhau
cả nhà vui Ba vui hơn cả nhà…
chiều 20/05/2012
tháng 5 22, 2012
TRANG THÂN HỮU : TÂM TÌNH VỚI HUY SAO
gửi bởi xuka2202 » T.Ba Tháng 5 22, 2012 11:24 am
HUY SAO thân mến
Hôm 16/5/2012 lên mạng đọc hai bài thơ của Huy Sao - gởi nhà thơ Hoa Thiên và người bạn thuở nào nhắc kỷ niệm thời học trò ở Ban Mê, vùng đất một thời mưa bùn nắng bụi , bởi vậy khi đến Buôn Ma Thuột nhà thơ Tường Linh có viết hai câu:
"Về thăm xứ bụi mù trời ( BMT )
sao buồn muôn thuở ơi người cao nguyên ( BMT )."
Đúng là BMT năm 60 bụi mù trời – buồn muôn thuở, khi Huy Sao lập ra thi đoàn Sao Dị Hình, một thời gian nan nhưng rất huy hoàng, được mấy năm thì mỗi đứa đi một phương trời, đứa thì đi học tỉnh khác, người thì tìm đời sống mưu sinh. Bây giờ bọn mình đứa nào ít nhất cũng đã tuổi 65.
Từ dạo Huy Sao đi xa, mình cũng về cuốc đất làm vườn, cuộc sống đắp đổi, mình tin con người có số phận nên kiên trì. Cuốc đất được mấy năm thì sức người yếu dần bắt đầu chuyển qua làm cây cảnh, vì tính mình ngồi một chỗ không yên nên thích lao động, trong lao động có ba cái lợi:
- Một là không nhàm chán
- Hai là có thêm sức khỏe
- Ba là có thu nhập.
Tập làm cây cảnh một thời học hỏi người làm trước, xem qua sách hướng dẫn, bây giờ thì trở thành đam mê.
Bạn biết không? Sáng dậy sớm, đi quanh vườn cây nghe tiếng chim hót lòng thấy thanh thản vô cùng.
Thời gian qua nhanh, mới ngày nào mà nay đã gần 70 tuổi mình thầm nghĩ:
Đã sáu mươi tám năm tròn
Niềm yêu thơ dại không còn trong tôi
Lắng nghe sầu đắng cay môi
Tóc xanh theo tháng năm trôi bạc màu
Bây giờ chúng mình cách nhau nửa vòng trái đất, những tâm tình không kể hết.
Mình viết bài thơ tâm tình gửi bạn :
TÂM TÌNH GỞI BẠN
Hôm qua mình lên mạng
Đọc thơ bạn tâm tình
SAO - kể lại tình bạn
Một thời ở Ban Mê
Yêu thơ thường lãng mạn
Và cũng nhiều ước mơ
Đời đi theo năm tháng
Chỉ còn lại tình thơ
Bọn mình tuổi về chiều
Ôn lại bao dĩ vãng
Kỉ niệm thật đáng yêu
Một thời đã quên lãng
Từ ngày bạn đi xa
Mình tìm đất làm vườn
Tập làm thêm cây cảnh
Cuộc sống cũng nhiễu nhương
Cây cảnh dễ đam mê
Tập làm rồi cũng vui
Bạn bè gọi ông Nghệ
Như bạn gọi nhà thơ
Vui buồn rồi qua đi
Tình thơ mãi vấn vương
Cuộc sống nhiều mộng mị
Trần gian cõi vô thườn
TRẦN TRỌNG ĐẠT
Nguồn : http://.hoangtrongdat.com/
TÂM TÌNH GỞI ANH
gởi nhà thơ Hoa Thiên Hoàng Trọng Đạt
Anh ở thôn Đạt Lý
Tôi ở tận Cali
Người ở nhớ người đi
Hay người đi nhớ lại !
Dặm đường xa, xa ngái
Sông biển nối chập chùng
Đã xa cách muôn trùng
Đông Đoài rồi anh ơi !
Tìm gặp nhau khó nổi
Thôi cứ nhớ, nhớ nhau
Có lạc mất nhau đâu
Cali tìm Đạt Lý
Đạt Lý tìm Cali
Núi sông dù cách trở
Cũng níu lòng không nỡ
Tìm nhau tình ghé nhau
Tôi nhớ hoài nhớ lâu
Hai đứa mình, hồi đó
Một trời quê rất nhỏ
Mà nặng quá ân tình
Đâu là chỗ quê mình
Níu nhau từng kỷ niệm
Ly cà phê khói quyện
Nắm xôi Cúc thơm lừng
Hai đứa mình người dưng
Mà thương nhau ruột thịt
Bởi một thời đông nghịt
Những kỷ niệm bên nhau
Đi đâu rồi lạc đâu
Cũng mưa-bùn-nắng-bụi
Cũng câu Thơ bùi ngùi
Trôi lửng dòng dâu bể
Tôi bài Thơ chân quê
Không mượn lời hoa bướm
Nhớ mùa hoa ngát hương
Sân nhà anh, ngày đó….
Hiên Trăng 22/05/2012
TRẦN HUY SAO
( Hạ Thảo Nguyên )
HUY SAO thân mến
Hôm 16/5/2012 lên mạng đọc hai bài thơ của Huy Sao - gởi nhà thơ Hoa Thiên và người bạn thuở nào nhắc kỷ niệm thời học trò ở Ban Mê, vùng đất một thời mưa bùn nắng bụi , bởi vậy khi đến Buôn Ma Thuột nhà thơ Tường Linh có viết hai câu:
"Về thăm xứ bụi mù trời ( BMT )
sao buồn muôn thuở ơi người cao nguyên ( BMT )."
Đúng là BMT năm 60 bụi mù trời – buồn muôn thuở, khi Huy Sao lập ra thi đoàn Sao Dị Hình, một thời gian nan nhưng rất huy hoàng, được mấy năm thì mỗi đứa đi một phương trời, đứa thì đi học tỉnh khác, người thì tìm đời sống mưu sinh. Bây giờ bọn mình đứa nào ít nhất cũng đã tuổi 65.
Từ dạo Huy Sao đi xa, mình cũng về cuốc đất làm vườn, cuộc sống đắp đổi, mình tin con người có số phận nên kiên trì. Cuốc đất được mấy năm thì sức người yếu dần bắt đầu chuyển qua làm cây cảnh, vì tính mình ngồi một chỗ không yên nên thích lao động, trong lao động có ba cái lợi:
- Một là không nhàm chán
- Hai là có thêm sức khỏe
- Ba là có thu nhập.
Tập làm cây cảnh một thời học hỏi người làm trước, xem qua sách hướng dẫn, bây giờ thì trở thành đam mê.
Bạn biết không? Sáng dậy sớm, đi quanh vườn cây nghe tiếng chim hót lòng thấy thanh thản vô cùng.
Thời gian qua nhanh, mới ngày nào mà nay đã gần 70 tuổi mình thầm nghĩ:
Đã sáu mươi tám năm tròn
Niềm yêu thơ dại không còn trong tôi
Lắng nghe sầu đắng cay môi
Tóc xanh theo tháng năm trôi bạc màu
Bây giờ chúng mình cách nhau nửa vòng trái đất, những tâm tình không kể hết.
Mình viết bài thơ tâm tình gửi bạn :
TÂM TÌNH GỞI BẠN
Hôm qua mình lên mạng
Đọc thơ bạn tâm tình
SAO - kể lại tình bạn
Một thời ở Ban Mê
Yêu thơ thường lãng mạn
Và cũng nhiều ước mơ
Đời đi theo năm tháng
Chỉ còn lại tình thơ
Bọn mình tuổi về chiều
Ôn lại bao dĩ vãng
Kỉ niệm thật đáng yêu
Một thời đã quên lãng
Từ ngày bạn đi xa
Mình tìm đất làm vườn
Tập làm thêm cây cảnh
Cuộc sống cũng nhiễu nhương
Cây cảnh dễ đam mê
Tập làm rồi cũng vui
Bạn bè gọi ông Nghệ
Như bạn gọi nhà thơ
Vui buồn rồi qua đi
Tình thơ mãi vấn vương
Cuộc sống nhiều mộng mị
Trần gian cõi vô thườn
TRẦN TRỌNG ĐẠT
Nguồn : http://.hoangtrongdat.com/
TÂM TÌNH GỞI ANH
gởi nhà thơ Hoa Thiên Hoàng Trọng Đạt
Anh ở thôn Đạt Lý
Tôi ở tận Cali
Người ở nhớ người đi
Hay người đi nhớ lại !
Dặm đường xa, xa ngái
Sông biển nối chập chùng
Đã xa cách muôn trùng
Đông Đoài rồi anh ơi !
Tìm gặp nhau khó nổi
Thôi cứ nhớ, nhớ nhau
Có lạc mất nhau đâu
Cali tìm Đạt Lý
Đạt Lý tìm Cali
Núi sông dù cách trở
Cũng níu lòng không nỡ
Tìm nhau tình ghé nhau
Tôi nhớ hoài nhớ lâu
Hai đứa mình, hồi đó
Một trời quê rất nhỏ
Mà nặng quá ân tình
Đâu là chỗ quê mình
Níu nhau từng kỷ niệm
Ly cà phê khói quyện
Nắm xôi Cúc thơm lừng
Hai đứa mình người dưng
Mà thương nhau ruột thịt
Bởi một thời đông nghịt
Những kỷ niệm bên nhau
Đi đâu rồi lạc đâu
Cũng mưa-bùn-nắng-bụi
Cũng câu Thơ bùi ngùi
Trôi lửng dòng dâu bể
Tôi bài Thơ chân quê
Không mượn lời hoa bướm
Nhớ mùa hoa ngát hương
Sân nhà anh, ngày đó….
Hiên Trăng 22/05/2012
TRẦN HUY SAO
( Hạ Thảo Nguyên )
tháng 5 21, 2012
NGẪU HỨNG KHI BA VỀ THĂM
Ba ghé thăm lại trúng ngày đầu tuần
con cháu lu bu về đâu có được
chỉ có vợ con hầu Ba trà nước
con rót cho Ba ly rượu đầy nghen
nhang khói chiều nay thơm lựng mùa quen
Ba vẫn mổi năm ghé thăm con cháu
bốn-mươi-năm rồi mà tưởng chưa lâu
nhớ dáng Ba ngồi hiên nhà sưởi nắng
hồi con-gái-rượu Ba học ở Nha trang
sau mổi đợt hành quân ghé thăm Ba vợ
thấy lúc nào Ba cũng trầm nỗi nhớ
hai cha con ngồi hút thuốc ngó nhau
tóc con xanh ghé tóc Ba bạc nhầu
nắng chiếu nghiêng ánh thêm từng sợi bạc
những sớm mơi xưa một thời Đà lạt
Ba hiểu lòng con nhớ nắng Nha trang
Mạ khó Huế vô cùng Ba thì phiêu lảng
trai Bình Định mà !. Thẳng thừng đâu ra đó
bởi Ba biết có thương thì mới nhớ
cái vỗ vai con, ngày đó, giữ hoài…
từ Ba đi xa con cũng lạc Đông Đoài
vẫn bên con sớm hôm cô-gái-rượu
vẫn cứ giữ hoài cái vỗ vai an ủi
Ba nối tình con Đà lạt tới Nha trang…
21/05/2012
ngày giỗ Ba vợ
con cháu lu bu về đâu có được
chỉ có vợ con hầu Ba trà nước
con rót cho Ba ly rượu đầy nghen
nhang khói chiều nay thơm lựng mùa quen
Ba vẫn mổi năm ghé thăm con cháu
bốn-mươi-năm rồi mà tưởng chưa lâu
nhớ dáng Ba ngồi hiên nhà sưởi nắng
hồi con-gái-rượu Ba học ở Nha trang
sau mổi đợt hành quân ghé thăm Ba vợ
thấy lúc nào Ba cũng trầm nỗi nhớ
hai cha con ngồi hút thuốc ngó nhau
tóc con xanh ghé tóc Ba bạc nhầu
nắng chiếu nghiêng ánh thêm từng sợi bạc
những sớm mơi xưa một thời Đà lạt
Ba hiểu lòng con nhớ nắng Nha trang
Mạ khó Huế vô cùng Ba thì phiêu lảng
trai Bình Định mà !. Thẳng thừng đâu ra đó
bởi Ba biết có thương thì mới nhớ
cái vỗ vai con, ngày đó, giữ hoài…
từ Ba đi xa con cũng lạc Đông Đoài
vẫn bên con sớm hôm cô-gái-rượu
vẫn cứ giữ hoài cái vỗ vai an ủi
Ba nối tình con Đà lạt tới Nha trang…
21/05/2012
ngày giỗ Ba vợ
tháng 5 20, 2012
THƠ VIẾT NGÀY SINH NHẬT
hiền nội đãi riêng nồi mì Quảng
coi như là quà mừng sinh nhật
tháng Năm đãi ta ngày gió mát
con cháu xa gần về vây quanh
các con mừng Ba một ổ bánh
các cháu mừng Ôn một nụ cười
ta mừng ta vẫn cứ xanh tươi
còn lâu mới tới mùa héo úa
cứ đều chi mỗi ngày ba bữa
đêm đêm choài đạp ngáy sấm rền
ngày gió mưa hay ngày nắng quên
vẫn như trâu đi cày trả bữa
bình thường thôi như buổi xa xưa
sông hồ ngược xuôi thời kiêu bạt
tóc râu nay có thêm sợi bạc
cũng hề gì đâu xá gì đâu !
đời sống rồi qua cuộc bể dâu
nhà lại thêm đông người xum họp
con cháu chiều nay về trả góp
ta nhận niềm vui no ứ nự
chỉ chừng vậy thôi là thấy đủ
hạnh phúc kề bên tìm đâu xa
đi hoài mỏi cẳng phương trời lạ
chiều nay ngồi mát một quê nhà…
20/05/2012
coi như là quà mừng sinh nhật
tháng Năm đãi ta ngày gió mát
con cháu xa gần về vây quanh
các con mừng Ba một ổ bánh
các cháu mừng Ôn một nụ cười
ta mừng ta vẫn cứ xanh tươi
còn lâu mới tới mùa héo úa
cứ đều chi mỗi ngày ba bữa
đêm đêm choài đạp ngáy sấm rền
ngày gió mưa hay ngày nắng quên
vẫn như trâu đi cày trả bữa
bình thường thôi như buổi xa xưa
sông hồ ngược xuôi thời kiêu bạt
tóc râu nay có thêm sợi bạc
cũng hề gì đâu xá gì đâu !
đời sống rồi qua cuộc bể dâu
nhà lại thêm đông người xum họp
con cháu chiều nay về trả góp
ta nhận niềm vui no ứ nự
chỉ chừng vậy thôi là thấy đủ
hạnh phúc kề bên tìm đâu xa
đi hoài mỏi cẳng phương trời lạ
chiều nay ngồi mát một quê nhà…
20/05/2012
tháng 5 19, 2012
NGỒI QUÁN CHIỀU VỚI KIỀU PHONG
hôm trước gặp anh rất tình cờ
tóc râu dựng đứng thấy phát sợ
tưởng thằng cô hồn nào “ hỏi thăm ”
ngó một đỗi lâu rồi mới nhớ !
vô quá cà phê ngồi…uống sữa
anh nói tao giờ còn một nửa
giang hồ nửa kia bỏ đi rồi
chừa chút nửa này sống qua bữa
tôi thấy tôi nghe buồn nẫu ruột
vậy là không cà phê không thuốc !
mà thiệt, coi anh giờ thắng mòn
đạp lút đời cũng ngừng không được !
ngày nào khí phách Kiều Phong đây
rượu chưa đã điếu chưa đứng dậy
A Châu A Tử gì thây kệ
giang hồ luận tửu mát trời mây !
sáng Trương vô Kỵ chiều Hồng thất Công
nói cười hào sảng sư tử hống
nay quán chiều uống sữa, ly đầy
ho khan cười khan mùa gió lộng !
mùa gió cuốn bay thời kiêu bạt
dáng đứng Kiều Phong giờ phiêu giạt
mệt phờ ngồi ngó cuộc phù vân
giang hồ quày lại còn nhúm đất !
ngồi lâu ngó lâu rồi buồn lâu
chia tay không biết buồn bỏ đâu
ráng chiều đỏ rát lên đầu núi
anh đi Kiều Phong còn đâu đây !...
05/2012
tóc râu dựng đứng thấy phát sợ
tưởng thằng cô hồn nào “ hỏi thăm ”
ngó một đỗi lâu rồi mới nhớ !
vô quá cà phê ngồi…uống sữa
anh nói tao giờ còn một nửa
giang hồ nửa kia bỏ đi rồi
chừa chút nửa này sống qua bữa
tôi thấy tôi nghe buồn nẫu ruột
vậy là không cà phê không thuốc !
mà thiệt, coi anh giờ thắng mòn
đạp lút đời cũng ngừng không được !
ngày nào khí phách Kiều Phong đây
rượu chưa đã điếu chưa đứng dậy
A Châu A Tử gì thây kệ
giang hồ luận tửu mát trời mây !
sáng Trương vô Kỵ chiều Hồng thất Công
nói cười hào sảng sư tử hống
nay quán chiều uống sữa, ly đầy
ho khan cười khan mùa gió lộng !
mùa gió cuốn bay thời kiêu bạt
dáng đứng Kiều Phong giờ phiêu giạt
mệt phờ ngồi ngó cuộc phù vân
giang hồ quày lại còn nhúm đất !
ngồi lâu ngó lâu rồi buồn lâu
chia tay không biết buồn bỏ đâu
ráng chiều đỏ rát lên đầu núi
anh đi Kiều Phong còn đâu đây !...
05/2012
tháng 5 15, 2012
GỞI NHÀ THƠ HOA THIÊN
người bạn ngày xưa còn nhớ ta chăng !
nơi chốn một thời gọi buồn-muôn-thuở
dâu bể tang thương dặm trường cách trở
câu Thơ xưa nương náu chốn quê nhà !
bạn nhắc lại khiến lòng tôi nhói quá
tháng ngày rưng kỷ niệm thuở học trò
những đêm tụi mình thắp nến làm Thơ
câu chữ dỗi hờn trở mình bụng đói
quán gánh nửa khuya đèn dầu le lói
tô bún cứu đời hai thằng làm Thơ
ly cà phê, uống chưa quen, ngày đó
cũng nhấp chừng cho có vẻ…văn gừng
thuở mới làm Thơ muốn tìm dáng đứng
tôi lập Thi đoàn, bạn mạnh-thường-quân
khi ra Đặc san tứ bề túng quẩn
bạn hào sảng chi ngân lượng dồi dào
dù sớm bỏ Trường vào đời cơm áo
bạn vẫn không hề từ bỏ được Thơ
ngày vất vả cuộc đời thường ná thở
đêm vẫn bên đèn đối bóng Nàng Thơ
mấy mươi năm qua rồi tôi vẫn nhớ
người bạn ngày xưa chia ngọt xẻ bùi
nay nhận được Thơ lòng quá ngậm ngùi
người ở phương xa nhớ người cố quận !
trời Cali mùa này mây trắng bay
cố quận mùa này hoa cà phê trắng
nhớ quá đêm nào ly cà phê đắng
quán khuya góc phố mình chia nhau !
câu Thơ nào quặn thắt nỗi lòng đau
kỷ niệm nào để nối dài nỗi nhớ
buổi chia tay nào mà không đau nhói
mình giờ xa nhau quá nửa địa cầu !
dặm đường xa nhưng tình có xa đâu
những lúc buồn vui tìm nhau trên mạng
tôi vẫn tình quê, tình yêu lãng mạn
vẫn như ngày nào thắp nến làm Thơ….
TRẦN HUY SAO
( Đoàn trưởng
Thi Văn Đoàn Sao Dị Hình, Ban Mê Thuột
1963-1967 )
nơi chốn một thời gọi buồn-muôn-thuở
dâu bể tang thương dặm trường cách trở
câu Thơ xưa nương náu chốn quê nhà !
bạn nhắc lại khiến lòng tôi nhói quá
tháng ngày rưng kỷ niệm thuở học trò
những đêm tụi mình thắp nến làm Thơ
câu chữ dỗi hờn trở mình bụng đói
quán gánh nửa khuya đèn dầu le lói
tô bún cứu đời hai thằng làm Thơ
ly cà phê, uống chưa quen, ngày đó
cũng nhấp chừng cho có vẻ…văn gừng
thuở mới làm Thơ muốn tìm dáng đứng
tôi lập Thi đoàn, bạn mạnh-thường-quân
khi ra Đặc san tứ bề túng quẩn
bạn hào sảng chi ngân lượng dồi dào
dù sớm bỏ Trường vào đời cơm áo
bạn vẫn không hề từ bỏ được Thơ
ngày vất vả cuộc đời thường ná thở
đêm vẫn bên đèn đối bóng Nàng Thơ
mấy mươi năm qua rồi tôi vẫn nhớ
người bạn ngày xưa chia ngọt xẻ bùi
nay nhận được Thơ lòng quá ngậm ngùi
người ở phương xa nhớ người cố quận !
trời Cali mùa này mây trắng bay
cố quận mùa này hoa cà phê trắng
nhớ quá đêm nào ly cà phê đắng
quán khuya góc phố mình chia nhau !
câu Thơ nào quặn thắt nỗi lòng đau
kỷ niệm nào để nối dài nỗi nhớ
buổi chia tay nào mà không đau nhói
mình giờ xa nhau quá nửa địa cầu !
dặm đường xa nhưng tình có xa đâu
những lúc buồn vui tìm nhau trên mạng
tôi vẫn tình quê, tình yêu lãng mạn
vẫn như ngày nào thắp nến làm Thơ….
TRẦN HUY SAO
( Đoàn trưởng
Thi Văn Đoàn Sao Dị Hình, Ban Mê Thuột
1963-1967 )
NGƯỜI BẠN THUỞ NÀO
gởi nhà Thơ Hoa Thiên Trần Trọng Đạt
Qúa bất ngờ và cảm động khi nhận được ( qua email ) anh gởi bài Gởi Nhà Thơ Huy Sao.
Mấy mươi năm rồi tôi vẫn còn luôn nhớ tới anh, Hoa Thiên.
Hoa Thiên Trần Trọng Đạt.
Tôi nhớ rồi, anh...
ngày ngày đạp xe ba bánh giao hàng ở chợ Lạc Giao, đêm đêm theo học ở Trường Bồ Đề ( gần Chùa Khải Đoan ) và khuya thì thắp nến làm Thơ ( với tôi ) ở nhà anh Phước ( góc đường Quang Trung- Lê văn Duyệt ) quá khuya đói bụng anh em mình ra ăn bún, uống cà phê ( anh bao trọn gói ) ở quán gánh góc đường Quang Trung- Tôn Thất Thuyết.
Nhiều đêm và rất nhiều đêm như vậy bởi anh là người rất ( quá đỗi lạ lùng ) yêu Thơ.
Anh cũng là đoàn viên trong Thi Văn Đoàn Sao Dị Hình ( mà tôi là Đoàn trưởng, Hoàng Hải Sơn ( Đoàn văn Trường ) Đoàn phó, Triều Phong Sương ( Hồ Việt Thống) thủ quỷ, Hàn Mặc Đan ( Hoàng văn Đức) ủy viên liên lạc.
Là đoàn viên nhưng anh là đoàn-viên-danh-dự, là nhân vật quan trọng nhất.
Lý do : anh là mạnh-thường-quân của Thi văn đoàn. Mỗi kỳ ra Đặc san, anh là người góp của bao thầu mọi chi phí in ấn.
Thiếu anh thì Thi văn đoàn chỉ sống ngáp, không ngáp mạnh bạo được.
Ở khoảng thời gian đó, ở cái xứ khỉ ho cò gáy buồn muôn thuở bụi mù trời hầu như ít người biết tới mà (dám ) có được một Thi Văn Đoàn Thơ Văn là điều không tưởng.
Thi văn đoàn vững mạnh là nhờ những Đặc san. Đặc san có được là phổ nhờ anh đã bỏ ngân lượng.
Bây giờ nhắc tới cũng chỉ để cám ơn anh đã….Vậy thôi.
Điều muốn nói là tình cảm anh em mình trong giai đoạn đó.
Có quá nhiều kỷ niệm nhớ đời anh em mình với nhau kể làm chi cho hết.
Lần cuối gặp anh là trước khi rời xa quê hương, khi tôi về thăm lại xứ mưa-bùn-nắng-bụi.
Có tìm và được gặp anh.
Tôi nhớ, chiều đó, cháu Quốc Việt lái xe, có anh Phước, có Hàn Mặc Đan ( Hoàng văn Đức ) vô Đạt Lý là nơi anh định cư. Nơi anh đang ở cơ ngơi rộng rãi thiệt không ngờ. Ngoài sân nhìn cứ tưởng như gian hàng triển lảm hòn non bộ.
Tôi thầm nghĩ thôi, không tiện nói, nơi đây là Hoàng gia trang.
Và anh, nhà thơ Hoa Thiên ngày nào, giờ đây hóa thân là Hoàng viên ngoại.
Từ lâu lắm là lâu, bất ngờ, Hoàng viên ngoại lại làm Thơ và…
GỞI NHÀ THƠ HUY SAO
Huy Sao có nhớ thời ở Ban Mê
Có thằng bạn ngày ngày kéo xe thuê
Cuộc sống gian khổ sao mà vui thế
Tối về cắp sách học trường Bồ Đề
Những thân yêu một thời tuổi trẻ
Ước mơ nhiều cho cuộc sống tương lai
Thời gian trôi êm đềm và lặng lẽ
Kỷ niệm xưa trong mình còn nhớ mãi
Những đêm cùng nằm bên nhau trò chuyện
Những lúc làm thơ đọc nghe thật hay
Thuở học trò có những bài thơ buồn
Mình nghe và nhớ mãi hôm nay
“Từ dạo chưa nghe bom đạn nổ
Em vui làm mẹ cũng vui luôn
Bây chừ chinh chiến chưa ngừng thở
Em khóc làm răng mẹ chẳng buồn”
(thơ Huy Sao 1963)
… Từ đó bạn về học ở Đà Lạt
Mình rời Ban Mê lưu lạc khắp vùng
Trong chiến tranh thơ bạn thật chua chát
Lời thơ đọc nghe sao quá chạnh lòng
“Quang gánh mẹ về treo côi bếp
Em rưng rưng ngó mẹ thở dài
Mai mốt đạn bom về giết lúa
Chiến tranh này mẹ sống với ai”
(thơ Huy sao 1963)
Mình cũng yêu thơ và nhớ tình bạn
Nhớ một thời gần gũi thân thương
Những lúc vui buồn mình lên trang mạng
Đọc thơ tình bạn viết về quê hương
Tuổi đời đã lớn, thời gian qua nhanh
Xa nhau lâu quá chừ biết nói chi
Chúc bạn và gia đình được yên lành
Hai năm nữa đến tuổi cổ lai hy
Hoa Thiên Hoàng Trọng Đạt
Trích: www.hoangtrongdat.com
Qúa bất ngờ và cảm động khi nhận được ( qua email ) anh gởi bài Gởi Nhà Thơ Huy Sao.
Mấy mươi năm rồi tôi vẫn còn luôn nhớ tới anh, Hoa Thiên.
Hoa Thiên Trần Trọng Đạt.
Tôi nhớ rồi, anh...
ngày ngày đạp xe ba bánh giao hàng ở chợ Lạc Giao, đêm đêm theo học ở Trường Bồ Đề ( gần Chùa Khải Đoan ) và khuya thì thắp nến làm Thơ ( với tôi ) ở nhà anh Phước ( góc đường Quang Trung- Lê văn Duyệt ) quá khuya đói bụng anh em mình ra ăn bún, uống cà phê ( anh bao trọn gói ) ở quán gánh góc đường Quang Trung- Tôn Thất Thuyết.
Nhiều đêm và rất nhiều đêm như vậy bởi anh là người rất ( quá đỗi lạ lùng ) yêu Thơ.
Anh cũng là đoàn viên trong Thi Văn Đoàn Sao Dị Hình ( mà tôi là Đoàn trưởng, Hoàng Hải Sơn ( Đoàn văn Trường ) Đoàn phó, Triều Phong Sương ( Hồ Việt Thống) thủ quỷ, Hàn Mặc Đan ( Hoàng văn Đức) ủy viên liên lạc.
Là đoàn viên nhưng anh là đoàn-viên-danh-dự, là nhân vật quan trọng nhất.
Lý do : anh là mạnh-thường-quân của Thi văn đoàn. Mỗi kỳ ra Đặc san, anh là người góp của bao thầu mọi chi phí in ấn.
Thiếu anh thì Thi văn đoàn chỉ sống ngáp, không ngáp mạnh bạo được.
Ở khoảng thời gian đó, ở cái xứ khỉ ho cò gáy buồn muôn thuở bụi mù trời hầu như ít người biết tới mà (dám ) có được một Thi Văn Đoàn Thơ Văn là điều không tưởng.
Thi văn đoàn vững mạnh là nhờ những Đặc san. Đặc san có được là phổ nhờ anh đã bỏ ngân lượng.
Bây giờ nhắc tới cũng chỉ để cám ơn anh đã….Vậy thôi.
Điều muốn nói là tình cảm anh em mình trong giai đoạn đó.
Có quá nhiều kỷ niệm nhớ đời anh em mình với nhau kể làm chi cho hết.
Lần cuối gặp anh là trước khi rời xa quê hương, khi tôi về thăm lại xứ mưa-bùn-nắng-bụi.
Có tìm và được gặp anh.
Tôi nhớ, chiều đó, cháu Quốc Việt lái xe, có anh Phước, có Hàn Mặc Đan ( Hoàng văn Đức ) vô Đạt Lý là nơi anh định cư. Nơi anh đang ở cơ ngơi rộng rãi thiệt không ngờ. Ngoài sân nhìn cứ tưởng như gian hàng triển lảm hòn non bộ.
Tôi thầm nghĩ thôi, không tiện nói, nơi đây là Hoàng gia trang.
Và anh, nhà thơ Hoa Thiên ngày nào, giờ đây hóa thân là Hoàng viên ngoại.
Từ lâu lắm là lâu, bất ngờ, Hoàng viên ngoại lại làm Thơ và…
GỞI NHÀ THƠ HUY SAO
Huy Sao có nhớ thời ở Ban Mê
Có thằng bạn ngày ngày kéo xe thuê
Cuộc sống gian khổ sao mà vui thế
Tối về cắp sách học trường Bồ Đề
Những thân yêu một thời tuổi trẻ
Ước mơ nhiều cho cuộc sống tương lai
Thời gian trôi êm đềm và lặng lẽ
Kỷ niệm xưa trong mình còn nhớ mãi
Những đêm cùng nằm bên nhau trò chuyện
Những lúc làm thơ đọc nghe thật hay
Thuở học trò có những bài thơ buồn
Mình nghe và nhớ mãi hôm nay
“Từ dạo chưa nghe bom đạn nổ
Em vui làm mẹ cũng vui luôn
Bây chừ chinh chiến chưa ngừng thở
Em khóc làm răng mẹ chẳng buồn”
(thơ Huy Sao 1963)
… Từ đó bạn về học ở Đà Lạt
Mình rời Ban Mê lưu lạc khắp vùng
Trong chiến tranh thơ bạn thật chua chát
Lời thơ đọc nghe sao quá chạnh lòng
“Quang gánh mẹ về treo côi bếp
Em rưng rưng ngó mẹ thở dài
Mai mốt đạn bom về giết lúa
Chiến tranh này mẹ sống với ai”
(thơ Huy sao 1963)
Mình cũng yêu thơ và nhớ tình bạn
Nhớ một thời gần gũi thân thương
Những lúc vui buồn mình lên trang mạng
Đọc thơ tình bạn viết về quê hương
Tuổi đời đã lớn, thời gian qua nhanh
Xa nhau lâu quá chừ biết nói chi
Chúc bạn và gia đình được yên lành
Hai năm nữa đến tuổi cổ lai hy
Hoa Thiên Hoàng Trọng Đạt
Trích: www.hoangtrongdat.com
tháng 5 13, 2012
MÙA GIĂNG LỀU TRẠI
tháng Năm rồi đó !. Tháng Năm
mùa giăng lều trại quây quần bên nhau
nhắn cậu Hai hỏi cô Ba
định ngày nào để kéo nhau vô rừng
ngồi bên lò lửa than hừng
nướng xâu thịt ướp thơm lừng ly beer
ngó bên này ngó bên kia
bên nào cũng thấy lia chia miếng giòn
tháng Năm. Miếng ngọt miếng ngon
miếng chia nhau miếng thơm giòn giành ăn
lâu rồi quen lệ hàng năm
mùa này là dịp ngồi quanh lửa rừng
năm nay hai đứa ngập ngừng
hình như là chẳng-đặng-đừng nói ra
ngày nào đông đủ cả nhà
giờ thì bận bịu người xa người gần
chú Tư về có được đâu
đang ôn thi muốn xồm đầu xoắn râu
cô Út thì bận bù đầu
lấy đâu lều trại bên nhau đây hè !
chuyên viên lều trại không về
chương trình dã ngoại cũng…huề vốn luôn
chuyên viên củi lửa cũng chuồn
lò than tìm miếng giòn thơm lạc đường
lại thêm thời tiết bất thường
nắng vừa rát đó lại tuôn mưa rồi !
sáng còn nặng giọt sương rơi
chiều hiu gió lạnh quá trời lạnh luôn !
nệm êm mền ấm cho rồi
vô rừng vô núi chịu đời nổi không ?...
tháng Năm thiếu bếp lửa hồng
làm như thiếu hụt ấm nồng thiếu nhau….
05/2012
mùa giăng lều trại quây quần bên nhau
nhắn cậu Hai hỏi cô Ba
định ngày nào để kéo nhau vô rừng
ngồi bên lò lửa than hừng
nướng xâu thịt ướp thơm lừng ly beer
ngó bên này ngó bên kia
bên nào cũng thấy lia chia miếng giòn
tháng Năm. Miếng ngọt miếng ngon
miếng chia nhau miếng thơm giòn giành ăn
lâu rồi quen lệ hàng năm
mùa này là dịp ngồi quanh lửa rừng
năm nay hai đứa ngập ngừng
hình như là chẳng-đặng-đừng nói ra
ngày nào đông đủ cả nhà
giờ thì bận bịu người xa người gần
chú Tư về có được đâu
đang ôn thi muốn xồm đầu xoắn râu
cô Út thì bận bù đầu
lấy đâu lều trại bên nhau đây hè !
chuyên viên lều trại không về
chương trình dã ngoại cũng…huề vốn luôn
chuyên viên củi lửa cũng chuồn
lò than tìm miếng giòn thơm lạc đường
lại thêm thời tiết bất thường
nắng vừa rát đó lại tuôn mưa rồi !
sáng còn nặng giọt sương rơi
chiều hiu gió lạnh quá trời lạnh luôn !
nệm êm mền ấm cho rồi
vô rừng vô núi chịu đời nổi không ?...
tháng Năm thiếu bếp lửa hồng
làm như thiếu hụt ấm nồng thiếu nhau….
05/2012
tháng 5 06, 2012
TÌNH EM CHIA NỬA
tôi chiều xuống ngồi chen cỏ cây
cỏ đẫm sau mưa xanh màu cỏ
cây rưới nắng chờ mơn cơn gió
đang chờ Thơ lãng mạn tháng Năm
em biết mà !. Tôi yêu Thơ lắm
yêu từ hồi chưa biết yêu em
thuở tập tành người lớn chưa quen
tôi làm Thơ như ăn trả bữa
thiếu một ngày tôi buồn nghiêng ngữa
buồn thiếu Thơ không phải buồn tình
bởi ngày đó mình tôi một mình
không có Thơ e là chết sửng
từ khi em chen vô giành đứng
tôi vẫn Thơ không bỏ ngày nào
em và Thơ tôi yêu hết ráo
nói thiệt lòng nói láo chi đâu !
theo tình tôi ở với tôi lâu
em không nỡ để tôi bối rối
chỉ còn Thơ ở lại với đời
mình dai lắm cũng rồi cát bụi
mây vẫn mổi chiều về hướng núi
nắng vẫn mổi mùa trộn gió mưa
tôi yêu em vẫn chừa một nửa
một nửa kia lãng mạn Thơ tình
em biết rồi mà vẫn làm thinh
không đòi lại nửa kia trọn gói
trái tình yêu từ khi chín bói
tới chín muồi cũng cứ vậy thôi
vẫn chừa tôi một nửa rong chơi
Thơ túi rượu bầu riêng một cõi
câu chữ văn chương khi mệt mỏi
ghé nửa em cạo gió xức dầu !...
em không hề nặng nhẹ đôi câu
vẫn cạo gió cho Thơ nương gió
vẫn xức dầu cho lãng mạn Thơ
vực nửa kia tình Thơ bá cháy
cũng không hỏi tình đâu nhiều vậy
ngoài tình em còn tình ai đây
người giỏi hung cũng vừa trang giấy
mà sao anh lật tới mấy trang ?
bởi nòi tình đó em, lãng mạn
phủi cách gì cũng chẳng thèm bay
hồi chưa có em tôi vẫn vậy
có em rồi cũng vậy không chừa
thú đam mê nó hành bỏ bữa
may có nhau hôm sớm kịp thời
nói thiệt nghen em đừng hờn dỗi
tôi yêu Thơ ngang ngửa yêu em
hồi yêu nhau còn nhớ hay quên !
đọc Thơ tình tôi em chắc nhói
chỉ mới cầm tay chưa kịp nói
đã ưng lòng rồi đó, nhớ chưa ?
về với nhau tình chia hai nửa
một-nửa-em rồi một-nửa-kia
một nửa kia giữ riết không chia
còn nửa em tôi cứ chia đều
mấy mươi năm đời nhánh rong phiêu
tôi vẫn cứ tình thơ giấy nõn
em lâu lâu xức dầu cạo gió
vực Thơ tôi lộng gió với Đời
tôi biết tình yêu em. Biết rồi !
nhịn đói tình cho Thơ tôi no
bởi yêu tôi lòng em không nỡ
bỏ tôi buồn câu chữ vắng Thơ
người làm Thơ thầm lặng không lời
là em đó chớ còn ai nữa !...
05/2012
cỏ đẫm sau mưa xanh màu cỏ
cây rưới nắng chờ mơn cơn gió
đang chờ Thơ lãng mạn tháng Năm
em biết mà !. Tôi yêu Thơ lắm
yêu từ hồi chưa biết yêu em
thuở tập tành người lớn chưa quen
tôi làm Thơ như ăn trả bữa
thiếu một ngày tôi buồn nghiêng ngữa
buồn thiếu Thơ không phải buồn tình
bởi ngày đó mình tôi một mình
không có Thơ e là chết sửng
từ khi em chen vô giành đứng
tôi vẫn Thơ không bỏ ngày nào
em và Thơ tôi yêu hết ráo
nói thiệt lòng nói láo chi đâu !
theo tình tôi ở với tôi lâu
em không nỡ để tôi bối rối
chỉ còn Thơ ở lại với đời
mình dai lắm cũng rồi cát bụi
mây vẫn mổi chiều về hướng núi
nắng vẫn mổi mùa trộn gió mưa
tôi yêu em vẫn chừa một nửa
một nửa kia lãng mạn Thơ tình
em biết rồi mà vẫn làm thinh
không đòi lại nửa kia trọn gói
trái tình yêu từ khi chín bói
tới chín muồi cũng cứ vậy thôi
vẫn chừa tôi một nửa rong chơi
Thơ túi rượu bầu riêng một cõi
câu chữ văn chương khi mệt mỏi
ghé nửa em cạo gió xức dầu !...
em không hề nặng nhẹ đôi câu
vẫn cạo gió cho Thơ nương gió
vẫn xức dầu cho lãng mạn Thơ
vực nửa kia tình Thơ bá cháy
cũng không hỏi tình đâu nhiều vậy
ngoài tình em còn tình ai đây
người giỏi hung cũng vừa trang giấy
mà sao anh lật tới mấy trang ?
bởi nòi tình đó em, lãng mạn
phủi cách gì cũng chẳng thèm bay
hồi chưa có em tôi vẫn vậy
có em rồi cũng vậy không chừa
thú đam mê nó hành bỏ bữa
may có nhau hôm sớm kịp thời
nói thiệt nghen em đừng hờn dỗi
tôi yêu Thơ ngang ngửa yêu em
hồi yêu nhau còn nhớ hay quên !
đọc Thơ tình tôi em chắc nhói
chỉ mới cầm tay chưa kịp nói
đã ưng lòng rồi đó, nhớ chưa ?
về với nhau tình chia hai nửa
một-nửa-em rồi một-nửa-kia
một nửa kia giữ riết không chia
còn nửa em tôi cứ chia đều
mấy mươi năm đời nhánh rong phiêu
tôi vẫn cứ tình thơ giấy nõn
em lâu lâu xức dầu cạo gió
vực Thơ tôi lộng gió với Đời
tôi biết tình yêu em. Biết rồi !
nhịn đói tình cho Thơ tôi no
bởi yêu tôi lòng em không nỡ
bỏ tôi buồn câu chữ vắng Thơ
người làm Thơ thầm lặng không lời
là em đó chớ còn ai nữa !...
05/2012
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)