tháng 6 30, 2011

HÌNH ẢNH


Giã từ tháng Sáu !
Tháng Sáu có những ngày vui và trời nắng, nóng.
Các con, dịp Hè, về đoàn tụ với gia đình.
Những ngày viết, đều tay.
Ngày mai, đầu tháng Bảy….

Hiên Trăng 06/2011

BƯỚC XUỐNG DÁNG CHIỀU


bước xuống núi dáng chiều trời chiều đời
cây cỏ hanh khô níu đất cằn khô
đất vẫn cưu mang nỗi thương nỗi khó
ta giang hồ đi mỏi ghé về đây

về đây dịu lòng thương cỏ thương cây
thương lây đời ta nửa đời lang bạt
thời trai trẻ nay trở màu tóc bạc
đời thênh thang còn lại một lối mòn

lát nửa đây rồi mây trượt đầu non
nắng trả màu cho cỏ cây dịu mát
ta nhuốm ngả mùa một thời phiêu giạt
bước xuống chiều đời chiều rừng chiều nay

tháng Sáu trời nung dọi mùa nắng cháy
cây cỏ héo xàu thèm khát cơn mưa
ta bốn mùa đời thời gian lần lựa
cũng héo xàu như cây cỏ hanh khô

lần lựa đời ta đâu như cây cỏ
nắng khô thân mưa xanh mướt bạt ngàn
ta chỉ có một mùa đời ngắn hạn
khô thân rồi mưa mấy cũng thân khô

chiều xuống núi nhẹ bước chân cây cỏ
nhè nhẹ thôi cho nắng chiều dễ thương…

Dixon Lake, chiều 18/06/2011

tháng 6 27, 2011

MÙA TRẠI


ta về tìm lại chốn xưa
bất ngờ đàn sóc cũng chưa kịp mừng
con chim chuyền náo cây rừng
lối mòn vàng chói ngập ngừng dấu chân
cỏ hoa say nắng yên nằm
mặt hồ gợn sóng lăn tăn gió ngàn
về đây đốt lửa cời than
nướng câu lục bát nhậu khan với rừng…

Dixon Lake 18/06/2011

tháng 6 26, 2011

MÙA GIĂNG LỀU NHÓM LỬA


ngồi lấy dáng chụp tấm hình kỷ niệm
dáng ngồi nào cũng ra vẻ già Làng
áo chim cò cặp kính đen quá bảnh
đời văn minh nên có được quần đùi

khố rách áo ôm một thời chúi nhủi
tới bây giờ hiện đại nhìn không ra
đâu như ngày xưa quá là tơi tả
buổi bể dâu đời nhăn nhúm thịt da

chuyện xưa quá nhắc làm chi cho ngạ
cứ ngồi đây níu giữ dáng già Làng
mười mấy năm giữa đất người lạng quạng
bộ tộc xưa nay đã nhóm bầy đoàn

ta nhìn quanh bỗng dưng thấy choáng
cứ tưởng là đang ngủ mớ nằm mơ
chợt nhớ ngày nào sáu người cơ nhở
mà giờ đây sao đông quá chừng đông

ngồi thoải mái giữa trời cao đất rộng
chụp tấm hình kỷ niệm buổi đông vui
buổi già Làng dắt bầy đoàn vô núi
dựng cái lều to khơi cái bếp lửa hồng

trời mát gió cỏ cây rừng xao động
bầy Sóc giật mình mất ngủ đêm nay
mẻ sườn trở mình giạt gió thơm bay
nói chuyện tào lao cười chưa đã khát

ở với non cao thấy lòng thanh thản
đời an nhiên giữa gió núi mây ngàn
chuyện cơm áo đời thường xin gởi lại
chốn bụi phồn hoa chen những con đường

muốn vào đây trầm mặc với núi rừng
nhìn cây cỏ nhìn đông vui con cháu
nhìn lại thuở áo cơm đời lưu lạc
chụp tấm hình giữ lại những ngày vui….

Trại Hè 17- 19/06/2011
Dixon Lake ( Escondido )

tháng 6 21, 2011

NGÀY CỦA CHA


Ngày Của Cha vô rừng giăng lều trại
nhóm than hồng nướng thịt ngồi nhậu chơi
con cháu vần quanh tiếp mồi tới tới
có ăn nhiều đâu chỉ ngó cũng sướng rồi

con bốn đứa đứa nào cũng lớn trội
bỗng giật mình quày lại mình già cui
biết mấy đứa bây bàn tính để Ba vui
có được hai ngày đông đoàn con cháu

Ngày Của Cha Ba buồn vui đâu giấu
uống nhiều hơn ăn chút ít đủ rồi
mấy mươi năm cuối chặng đường trôi nổi
có con cháu đông vui no đói chỉ đời thường

các con của Ba qua buổi nhiễu nhương
dâu bể tang thương từng níu nhau mà sống
Ba dắt các con qua miền đất rộng
nối cánh chim bằng cho tuổi trẻ vươn lên

giờ Ba chỉ đứng đây hiên nắng bên thềm
bốn mùa tháng năm dõi các con bương chải
buổi chiều đời Ba ngoái nhìn trở lại
thấy các con đã vượt trội nên người

vui lắm rồi vui lắm các con ơi
lửa trại thêm đông các cháu quây quần
còn có Mẹ các con ngồi bên Ba nồng ấm
y như ngày nào Ba Mẹ gọi tình nhau

Ngày Của Cha năm nay Ba không giấu
nói thiệt lòng là vui quá là vui
có thằng Hai con Ba thằng Tư con Út
những đứa con Ba rứt ruột thuở giờ

những đứa con vẫn tiếp đều nhịp thở
cho Ba níu dòng Thơ níu đời Thơ….

những ngày Trại Hè Dixon Lake
17-19/06/2011

tháng 6 19, 2011

DIXON LAKE



Hai năm rồi mới quày lại chốn xưa !
Dixon Lake ( Escondido ).
Với chú ( cô ) Đào và hai cháu nội ( Andrew ), ngoại ( Kuno ) vào sớm để lấy chỗ dựng lều trại sẵn, chờ cả đại gia đình lần lượt vô sau.
Miếng sườn đầu tiên nướng tạm trên bếp gaz cứu đói và một chỗ ngồi khoáng đãng nhìn xuống phía xa, thấy một phần hoạt cảnh Escondido. Thêm chai beer, ghé níu miếng sườn thơm lựng, lại thèm viết một đôi điều gì đó…
Thấy không có gì thay đổi, vẫn như xưa..
Con cháu vẫn đông đủ, lát nữa đây, quây quần bên bếp lửa. Bếp lửa đông vui như thông lệ hàng năm rủ nhau vào rừng giăng lều cắm trại. Thành phố nhốn nháo bao điều phức tạp xin bỏ lại phía sau. Cuộc sống tất bật bừa bộn chuyện áo cơm tranh sống, cũng, xin gác lại một đôi ngày. Chỉ một đôi ngày thôi, không thể và cũng không nên, kéo dài hơn nữa !
Núi rừng muôn đời câm lặng nhưng nghe như là có tiếng nói riêng, thầm thì, đủ để lòng lắng đọng những suy tư.
Chiều của những buổi chiều tháng Sáu, trong tôi, có những điều không đủ nói hết trong Thơ Văn…
Tháng Sáu của năm nào, tưởng mới đó thôi mà đã qua rồi ba-mươi-sáu năm, tôi từ giã em đi “ học tập cải tạo”. Em đùm bới cho tôi mấy bộ quần áo cũ, không quên nhét đầy vội cho tôi mấy bịch thuốc lá và một lọ thuốc aspirin. Gởi thêm, sợ là không kịp và không còn có dịp, vòng ôm siết chan chung những dòng nước mắt…
Rồi từ đó tôi đi biền biệt, nhiều rất nhiều, năm.
Tháng Sáu của từ năm đó tôi đã mất tuổi thanh xuân, chỉ còn níu ( cố níu ) giữ được tình yêu đang độ hương nồng mà phải vội chia xa…

buổi đói cơm mình chia sớt cùng nhau
em chia khổ – anh chia đời tù ngục
hạt muối cắn đôi nhấp đời mặn nhạt
nuôi chồng con mòn mỏi tuổi xuân thì

buổi ra đi áo cơm em đùm bọc
tiễn chồng xa không có rượu ly bôi
chỉ nước mắt và chuỗi ngày lao khổ
biết ngày nao và, biết đến bao giờ !...

xưa anh đi dọc ngang trời đất rộng
mà nay thì lầm lũi chiếc xe tù
em đứng bên đường vẫy tay chẳng nổi
đời lầm than từ phút đó, em ơi !

em về đi, còn đứng đợi làm chi !
chiều nhạt nắng gợi buồn thân cây cỏ
anh, tên lính nhục đau cùng thế cuộc
nghĩ về em, người vợ lính buồn hiu....

đường anh đi gông cùm và rào kẽm
là lưỡi lê và nòng súng hận thù
nghĩ đời em cũng khác gì thân phận
một cảnh tù trong tù ngục bao la

sao kể hết những tấm lòng người vợ
nuôi chồng con dài năm, tháng đợi chờ
lòng trải rộng cả một trời tình nghĩa
mà thân thì héo hắt nỗi niềm riêng

dù nắng, dù mưa, dù đời cay nghiệt
lặn lội tìm chồng mỗi tháng thăm nuôi
miếng ngọt, miếng ngon dành :”Anh nếm thử
em và con thì đã có phần rồi...”

nuốt nghẹn miếng ăn mà rưng nước mắt
cầm tay em. Gầy guộc đến như vầy !
chỉ đôi mắt là vẫn còn trong sáng
như thuở nào mình đã...phải lòng nhau

lau nước mắt đi em, đừng khóc nữa
tội lòng anh thức trắng mấy đêm dài
đời cay đắng để mình em gánh nặng
cuộc đổi đời, anh hổ thẹn cùng em !

nếu lỡ mai đây anh chẳng trở về
em hãy gắng chia giùm anh đoạn cuối
tình đã trọn, nghĩa đã là sâu nặng
gắng nuôi con và tìm lại tuổi xuân

ai đã từng nuôi chồng đi “cải tạo”
cũng thấu lòng nhau, tình nghĩa mặn nồng
dù thân xác có mỏi mòn trơ trọi
nhưng tấm lòng – vẫn một tấm lòng son

em đã từng nuôi anh dài năm, tháng
Chàng đi đâu Thiếp cũng theo cùng
vẫn giỏ thăm nuôi, vẫn lòng chung thủy
vẫn là em, người vợ lính ngày xưa...


ngày xưa…ngày xưa…tưởng đã phù vân đâu có ngờ còn có được ngày nay, tháng Sáu, ngồi với đông vui giữa đất trời xa bạt ngàn quê cũ.
Cảm ân Đời cho tôi có được ngày hôm nay dẫu phải từng trải qua bao nhiêu đắng cay cơ khổ.

Đêm đốt lửa đông vui
Lixon Lake trại Hè tháng Sáu 2011

tháng 6 16, 2011

NGÀY VUI THÁNG SÁU


mai lại vào rừng căng lều nhóm lửa
chia đều nhau ngày họp mặt đông vui…
tháng 06/2011

VỀ VỚI ĐÔNG VUI


Tháng sáu, trời nắng ấm.
Nắng ấm rồi !.Thôi đừng nhớ lại những ngày tháng mưa và lạnh đã qua.
Người từ Chicago, từ Arizona, từ Pomona cũng đã trở về.
Về với đông vui…
Thông lệ hàng năm là cả đại gia đình vẫn tổ chức buổi cắm trại qua đêm ở núi rừng xa hẳn chốn phồn hoa náo nhiệt. Dành riêng cho nhau một khoảng thời gian giữa không gian thoáng mát để ngồi lại gần nhau.
Dựng lều, đốt lửa Trại và tất nhiên là có màn ăn uống, nói cười vui vẻ, thoải mái.
Năm nay, không thể tùy tiện mà phải chọn thời gian thuận lợi nhất vì chú và hai cô đi học xa nhà, chỉ về trong dịp Hè ngắn hạn.
Mọi việc đã chuẩn bị sẵn sàng từ nhiều ngày trước.
Ngày mai, nói đúng ra là đêm mai, lửa nhóm lên cho thêm nồng ấm đông vui.

16/06/2011

tháng 6 11, 2011

BẰNG HỮU


gởi Trần văn Chính, San Diego.

lâu lắm rồi nghen hảo bằng hữu
từ ngày gặp nhau bia bọt tràn
tính ra cũng mấy mùa nắng hạn
rát khô tình bạn rát khô rồi !

đâu phải thèm cụng ly nhấp tới
ta chỉ cầu ngồi với gần nhau
tìm lại một thời cùng nương náu
góc sân chơi trường cũ ngày xưa !

mấy mươi năm rồi gội nắng mưa
đẹp quá chuyện xưa hồi nhớ lại
qua cuộc bể dâu đời thương hải
tình cờ gặp nhau nơi quê người !

nghiên bút học trò giờ rủ rượi
đã phủ phàng lạc chợ trôi sông
kỷ niệm cũng nương trời gió lộng
hoang phế mòn đau một kiếp người !

tóc xanh nay trở mùa mặn muối
vết nhăn cuốn giú tuổi học trò
lớp cũ nhìn quanh lòng đau nhói
bằng hữu giờ lưu lạc đâu rồi !

chỉ còn hai đứa mình lui tới
ngồi nhau nhớ Phố Bụi ngày xưa
bạn rót ly đầy thêm chút nữa
cùng nhấp tràn ngẫu hứng bài Thơ !

ta vốn Thơ Văn từ hồi đó
hồi đây thì vẫn cứ văn(g) Thơ
mấy mươi năm dặm đường trăn trở
ơn Đời còn nắm được tay nhau…

Hiên Trăng, 5/2011

NỖI LÒNG XA XỨ


mai kia mốt nọ đời xanh cỏ
chắc ta cũng chẳng muộn màng đâu
xá gì ba chuyện phù vân đó
đừng để cho mau tóc bạc đầu

nay ở quê người ăn ở đậu
lâu rồi ngoảnh mặt ngó quê nhà
ruột thót tim đau rào phên giậu
lối về cứ mãi chập chùng xa

con chim trốn tuyết về Nam nắng
ta ở trời Nam lạc hướng Đoài
đất trở mùa khô đời mạt vận
quê hương giờ đã ngút dặm ngoài

chiều chiều ra ngắm mây về núi
mịt mờ xa quá núi mây ơi !
ta chỉ còn nửa đời ngắn ngủi
vòng tay không níu hết mây trời !

đêm về mộng dữ dòng phiêu giạt
giật mình tiếng dế gọi sương rơi
giấc ngủ trở mình rêm nỗi nhớ
quê hương giờ đã cố hương rồi !!

Hiên Trăng 04/2011