tháng 5 05, 2010

THƠ VIẾT CHO NGƯỚI ANH VỢ


gởi anh Tám Đông, ngày giỗ

Hồi mới qua đây chưa kịp lại hồn
Anh vội ra đi làm hồn ta xanh tái
Đất Hứa mà ! Cứ tưởng là trẻ mãi
Ai ngờ đâu đi sớm quá vậy trời !

Xưa là bạn bây giờ là anh vợ
Ta lê thê lếch thếch kéo bầu đoàn
Qua xứ người thấy điện thắp sáng choang
Thằng bạn ngày xưa gọi là anh vợ

Quần áo láng e đi giày mũi nhọn
Tay lon beer tay điếu thuốc lừng đời
Gặp lại nhau đố mày tao dám gọi
Bạn ngày xưa giờ chạy biến mất tiêu

Ta vốn tính đất không kham trời khó biểu
Chuyện bất ưng thà bỏ vốn mất lời
Đêm ngồi với nhau cuối đất cùng trời
Hiểu thấu đời anh thương người bạn xưa

Ông anh vợ ơi tình đời chia nửa
Cam ngọt trời Đông chua chát trời Tây
Ta từ trời Đông lưu lạc tới đây
Đâu biết trời Tây có nhiều ngang trái

Đêm khuya lặng kể chuyện đời trường trải
Là đêm xưa, đêm cuối được gần nhau
Cảnh đời xa thương hải lạc bể dâu
Anh bỏ đi đâu không thèm quày ngó !

Chiều nay thắp nén nhang cho anh vợ
Mời lon beer anh thích : Budweiser
Đốt điếu thuốc chia cùng nhau nỗi nhớ
Một góc ngồi, buồn thầm lặng, ngó nhau!!!

Hiên Trăng, chiều 05/05/2010

Không có nhận xét nào: