tháng 3 05, 2010
SON PHẤN RA GIÊNG
ra Giêng rồi tôi vẫn cảm chưa bưa
em son phấn thơm lừng hương ngày Tết
khiến đời tôi cứ giữ làm kỷ niệm
lâu hung rồi soi lại thấy ưng ghê
cái nét duyên mát lòng tôi muốn ghé
có chìu tôi hay tình ngoảnh mặt lơ
đừng để tôi ngày tháng hóa ngu ngơ
vời áo giai nhân chín mùi nỗi nhớ
thương tôi chắc tình yêu em không nỡ
thêm hồn tôi gởi hết ở trong Thơ
em của hồi xưa áo trắng mộng mơ
đến với tôi từ câu Thơ dẫn lối
Thơ tôi viết cũng như thay lời nói
em đọc Thơ tôi thầm nói thay lời
câu nói tình yêu đời thường bối rối
nhờ lời Thơ mà ghé được hôm mai
ghé lại thôi vậy mà thèm ở mãi
để rồi thương với nhớ trộn đều nhau
như áo bay ngày nào đó qua cầu
lời em nói hay lời ca dao nói
ra Giêng rồi mắt tình tôi chưa mỏi
ngó em hoài cứ ngó miết trăm năm
em giai nhân đâu dựa màu son phấn
chỉ dựa tình tôi từ buổi tình cờ
chỉ tình cờ như là một câu Thơ
bất chợt đến rồi ở hoài ở mãi
ra Giêng rồi mà muốn còn ở lại
để được nhìn em buổi sáng đầu năm...
mùa Giêng 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét