tháng 2 15, 2009
DÁNG HUẾ
Chưa nói hết nỗi lòng với Huế !
Tình quê còn nén lặng bên hiên
Mưa rớt hột khiến lòng đau nghiến
Vòng bánh xe dàn mỏn nỗi đau
Tôi quay nhìn có thấy chi đâu
Mịt mù quá mưa chi xứ Huế
Ngó một chút để rồi ly biệt
Biết khi mô có dịp trở về
Đường xa ngái chập chùng sông bể
Cách ngăn nhau quá nửa địa cầu
Cứ giữ hoài nỗi nhớ thương lâu
Huế ở lại mong người viễn xứ
Buổi tôi về xót lòng Tôn Nữ
Có đi ngang mấy nhịp Trường Tiền
Có đứng lặng đền đài cung điện
Trầm hương mô níu nhớ hồi xưa !
Khi ra đi Huế dỗi cơn mưa
Nước sông Hương cuồng cuộn sóng tràn
Qua Cồn Hến ngó quày trở lại
Kịp vẩy chào Vỹ Dạ rồi xa
Dáng Kim Long nhìn miết không ra
Khuất qua mấy hàng cau gió giật
O Tôn Nữ theo đời tất bật
Có còn nghiêng chiếc nón bài thơ !!!
Còn áo trắng năm xưa Thành Nội
Tóc thề bay bồ-kết hương đưa
Thuở an lành chưa nắng chưa mưa
Ai chết điếng tình Thơ vì Huế !
O ở lại sầu miên lặng lẻ
Giữ tóc thề đừng nỡ gió lay
Nón bài thơ chớ gọi hương phai
Để tôi ngó khi quày trở lại….
chiều mưa nhớ Huế
12/02/09
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét