vái
một vái rập khuôn đời lễ nghĩa
tiễn
biệt rồi[ngày,tháng]mùa Đông qua
áo
ấm mền bông lần hồi bỏ quá
chuẩn
bị nám da giữa trời nắng chang
Đông
quá thời đi khơi dòng tản mạn
không
co ro chẳng cúm rúm chi trơn
Xuân
nắng về từ sáng tận chiều hôm
khách
khí chi cứ vui mời Xuân tới
có
rảnh rang ghé hiên trăng ngồi với
nói
ba hồi bốn chuyện buổi quê nhà
thời
sơ mướp ngó hoài nhau tơi tả
giờ
vẫn còn nhau nơi chốn lạc đường
từng
ghém đời chụm củi nhiễu nhương
ngặt
củi ướt quá thời lửa nhen không nổi
mới
dắt díu nhau vượt vòng vây tân khổ
đặng
hôm nay ngồi tằng hắng thơ văn
câu
chữ trong Thơ có đôi khi lạc vận
nhưng
tình yêu lạc mấy cũng không chừa
muối
mặn gừng cay hùn vốn hồi xưa
có
bớt xén chi đâu vẫn y nguyên hồi đó
ta
vốn thuở giờ ăn cục nói hòn
Thơ
cũng vậy cũng đời thường cơm áo
văn
hoa quá hóa ra đời sống ảo
không
thiệt lòng mình ta thiệt không ưng...
viết dưới hiên trăng
14/03/2017