thời gian đi qua vội vã không vội vã
cũng đưa cảnh trời cảnh đời ghé hoàng hôn
ngày như mọi ngày không dài hơn
đời như mổi đời chiều rồi cũng tới
con chim giỏi bay một đời cũng mỏi
con cá lội quen tới một thời cũng đuối
khúc dạo đầu rồi cũng tới hồi dạo cuối
màn kịch đời cũng vậy không dài thêm
dẫu một thời lừng ngang dọc bon chen
cũng phải có một thời ngồi đâu rũ đó
tóc râu Biển mặn đời sương gió
da cằn khô sa mạc nếp nhăn dài
chuyện ngày xưa thôi cứ để phôi phai
nhắc nhớ chi cho chiều đời mau tối
mảnh đất hôm nay là chuổi ngày rảnh rổi
cứ rong chơi và đừng quên : làm Thơ
cứ vậy đi !. Thơ coi như nhịp thở
mai dẫu đi xa chỉ còn Thơ ở lại….
Hiên Trăng,
tháng Tám 2013